Nếu chỉ đơn thuần là Lạc Anh tìm tới, Trần Lạc có thể sẽ không để tâm, bởi vì sau khi xem qua thiên duyên, hắn biết thiên duyên của mình cũng bị nguyền rủa, biết bị nguyền rủa thiên duyên là vô cùng thống khổ, tình cảm càng sâu đậm càng thống khổ hơn, hắn không muốn liên lụy Lạc Anh, cho dù không gặp gỡ cũng không trách khỏi được nguyền rủa, nhưng ít ra cũng không khiến đau khổ càng thêm sâu sắc.
Nói hắn vì mình cũng được, vì Lạc Anh cũng được, không còn cách nào khác chỉ đành như vậy. Nhưng hiện giờ nghe nói Lạc Anh đã phong ma, Trần Lạc càng nghĩ càng thấy trước khi đi cũng nên tới xem thử một chút, bằng không lương tâm hắn thực sự không chịu nổi áy náy.
Sau khi Trần Lạc rời đi không lâu, Nhân vương Mạc Vấn Thiên cũng nhanh chóng rời đi, dọc theo đường đi Hắc Bạch song sát vẫn muốn hỏi một chút xem hành trình Thiên Sơn lần nảy rốt cuộc thế nào, Nữ Vu đến cùng đã nói những gì, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được tâm tình Nhân Vương lúc này thực không tốt, không biết có phải vì Trần Lạc đột nhiên xuất hiện tại Thiên Sơn hay không.
Bỗng nhiên, Nhân vương Mạc Vấn Thiên đột ngột dừng lại, hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Bạch Sát thận trọng hỏi thăm:
- Không biết tôn thượng có điều gì phân phó?
- Mười hai đại nhật thế tử của Vân Đoan đã có bao nhiêu người xuất hiện?
Bạch Sát không biết vì sao Nhân Vương đột nhiên hỏi như vậy, trầm ngâm chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231990/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.