🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đúng vậy, Cổ Du Nhiên muốn biết, rất muốn biết, bởi vì nàng không cách nào quên được suốt hai năm trời vừa qua truy tra Thông Thiên lão tổ, bởi vì liên quan đến thức tỉnh dấu ấn, thế nên khi phát hiện đầu mối về Thông Thiên lão tổ, nàng luôn có thể tìm tới trước tiên, nhưng chỉ là tìm tới mà thôi, mỗi lần đều bị hắn chạy thoát, gia hỏa kia quá thông minh, trình độ trận pháp càng mạnh mẽ, trước mỗi lần hắn phạm tội đều sẽ bố trí rất nhiều trận pháp cạm bẫy, thế nên trợ giúp hắn chạy trốn an toàn, rất nhiều lần Cổ Du Nhiên đều rơi vào trong trận pháp cạm bẫy của Thông Thiên lão tổ, càng đáng giận chính là, mỗi khi nàng rơi vào cạm bẫy, gia hỏa kia đều sẽ ở một bên cười trước sự đau khổ của người khác, xem đó là một trò vui, nhìn nàng bị biến thành trò cười.

Cổ Du Nhiên hận chết cái tên Thông Thiên lão tổ kia, nàng xin thề rằng đời này mình chưa từng căm hận một người nào, nhưng khi Thông Thiên lão tổ không hiểu sao đột nhiên biến mất, một đoạn thời gian rất dài không gây thêm án, Cổ Du Nhiên thường xuyên hoài niệm quãng ngày tháng truy tra Thông Thiên lão tổ suốt hai năm trời, nàng không hiểu vì sao, rõ ràng rất hận gia hỏa kia, nhưng vẫn không thể ngăn cản trong lòng hoài niệm về những ngày tháng trước đó.

Thậm chí tại thành Thanh Đế, thời điểm biết phe phái chính tông muốn diệt trừ phe phái lang thang, nàng còn giả mạo Thông Thiên lão tổ, mục đích là muốn dẫn gia hỏa kia đi ra, thế nhưng khi nàng phát hiện một gia hỏa tên là Tiêu Du Tử xuất hiện ở thành Thanh Đế, khiến cho nàng bắt đầu sinh ra hoài nghi, bởi vì suốt hai năm truy tra theo dấu vết Thông Thiên lão tổ giúp nàng khá quen thuộc với tính cách và trận pháp của gia hỏa kia, tồn tại của Tiêu Du Tử bất kể là trận pháp hay tính cách quả thực rất giống với Thông Thiên lão tổ, đặc biệt là khi nàng nhìn thấy Tiêu Du Tử trong nháy mắt có thể sáng tạo ra một cái không gian, khi đó nàng càng thêm hoài nghi, bởi vì nàng đã từng không chỉ một lần thấy qua Thông Thiên lão tổ bố trí trận pháp không gian.

Khi nàng muốn xác định Tiêu Du Tử kia có đúng là Thông Thiên lão tổ hay không, gia hỏa kia lại bị đại tự nhiên và đại Thương Thiên thẩm phán, thế cho nên cuối cùng bị Ma quân Thất Dạ đưa đi, một lần đưa đi này liền mất hơn nửa năm, cho đến khi nghe nói Trần Lạc xuất hiện tại vùng biên hoang, nàng mới liều lĩnh chạy tới, còn tới làm gì thì chính bản thân nàng cũng không rõ ràng, hoặc chỉ là muốn xác định một chút xem, Trần Lạc đến cùng có phải Thông Thiên lão tổ hay không, có thể phức tạp hơn, nhưng nàng đều không biết.

Vậy nhưng, khi nàng nói ra mình hoài nghi Trần Lạc chính là Thông Thiên lão tổ, Lạc Anh nhất thời khiếp sợ không thôi, giống như bị sét đánh trúng. Cái tên Thông Thiên lão tổ này với nàng mà nói, quả thực quá trọng yếu.

Lạc Anh vĩnh viễn không quên được, mấy năm trước Thông Thiên lão tổ đột nhiên xông vào tiểu linh giới Băng Hỏa trong học phủ Trung Ương, nhớ rất rõ lúc đó mình và đại tỷ Táng Hoa truy tìm Thông Thiên lão tổ đến một chỗ thần bí, sau đó càng xảy ra một chuyện quỷ dị, linh hồn nàng xuyên qua đến một thế giới lạ lẫm.

Tại trong thế giới kia, nàng và một nam tử trải qua ái hận tình cừu suốt bốn năm, cho đến khi linh hồn trở về, mới biết được nam tử khiến nàng yêu đi chết lại, hận tới đứt từng khúc ruột khúc gan ở thế giới xa lạ kia dĩ nhiên là Thông Thiên lão tổ. Sau khi trở lại thế giới này, nàng vẫn một mực tìm kiếm hình bóng Thông Thiên lão tổ, nhưng đến nay đều không có kết quả, gia hỏa kia quá thần bí, khiến cho nàng căn bản không có chỗ tìm ra, nhưng hiện tại nghe Cổ Du Nhiên nói nghi ngờ Trần Lạc chính là Thông Thiên lão tổ, điều này sao không khiến Lạc Anh khiếp sợ cho được.

Thế nhưng, khiếp sợ lẫn ngơ ngác không chỉ có nàng, còn có Táng Hoa, nàng cũng không quên được chuyện đã xảy ra tại tiểu linh giới Băng Hỏa trong học phủ Trung Ương, bởi vì đây là bí mật ẩn sâu nhất trong lòng nàng, linh hồn Lạc Anh lúc đó rơi vào trong một thế giới thần bí, Táng Hoa cũng thế. Lạc Anh đã yêu một nam nhân, nàng cũng tương tự đi yêu một nam nhân, chỉ là khi linh hồn trở về, trở lại thế giới này, nghe Lạc Anh kể về chuyện thế giới kia, nàng mới biết mình và Lạc Anh đã yêu chung một người, chính vì thế nàng vẫn không nói ra chuyện này với Lạc Anh, chỉ một mực tìm kiếm bóng hình Thông Thiên lão tổ trong biển người mênh mông.

Lạc Anh vội vã chạy tới, hỏi:

- Du Nhiên tỷ, ngươi… Tại sao ngươi hoài nghi cường hào Trần là Thông Thiên lão tổ? Có thể sao? Không thể nào đâu.

- Ta cũng chỉ là… Hoài nghi!

Cổ Du Nhiên lắc đầu.

- Vậy nhất định là ngươi hoài nghi sai rồi, cường hào Trần tuyệt đối không thể nào là Thông Thiên lão tổ, tuyệt đối không thể nào!

Lạc Anh như nổi điên, liên tục nói ra ba chữ không thể nào.

Nàng không thể tưởng tượng được Trần Lạc có thể là Thông Thiên lão tổ, chuyện này cho dù là hoài nghi cũng không được, bởi vì nàng căn bản không thể tiếp thu được chuyện như thế phát sinh, nếu như… Nếu như là thực, nói cách khách gia hỏa làm cho mình yêu chết đi sống lại, hận đứt từng khúc ruột khúc gan, một người mình vẫn khổ sở tìm kiếm, bây giờ lại đang ở bên cạnh mình, càng thêm khiến Lạc Anh không thể tiếp thu được chính là, nếu như cường hào Trần thực sự là Thông Thiên lão tổ, nói cách khác là hắn biết rõ chính mình vẫn một mực tìm hắn, vẫn yêu hắn, nhưng hắn giống như không có chuyện gì, vẫn gặp nàng ở học phủ Trung Ương, vẫn cứ đùa giỡn mình.

Nghĩ tới đây, Lạc Anh chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, ngay cả đứng cũng không vững, nếu không có Mạn Đà La phu nhân đúng lúc đưa tay ôm lấy nàng, sợ là nàng sẽ trực tiếp nằm liệt xuống trên mặt đất.

- Anh tử, ngươi làm sao thế?

- Không! Không thể nào! Chuyện này tuyệt đối không thể nào!

Lạc Anh nỉ non, nhưng càng nói không thể nào, nàng lại càng cảm thấy có thể. Cẩn thận nghĩ lại tính cách Trần Lạc và người khiến nàng yêu đến chết đi sống lại ở thế giới xa lạ kia, quả thực quá giống, thời điểm ở học phủ Trung Ương, nàng không chỉ một lần hoài nghi tới, hiện tại nghe Cổ Du Nhiên nói như thế, nàng càng cảm thấy là có thể.

....

Lúc đến giữa trưa, mặt trời lên đỉnh.

Hơn trăm vạn vinh quang giả tụ tập tại vùng biên hoang đều đang ngăn cản Nghịch Lân Huyết Nha Ô tấn công, biên hoang một lần nữa rơi vào trong hỗn loạn, trong thời điểm hơn vạn Nghịch Lân Huyết Nha Ô kéo tới, các đại lão và đoàn trưởng mười đại đoàn vinh quang cùng nhau chế tạo hỗn loạn, mục tiêu nhắm thẳng vào Trần Lạc, cho dù Tần Phấn và Ngạo Phong nắm giữ linh tượng Kế Đô và La Hầu, cũng nắm giữ hai đại kim thân Minh Vương là Khổng Tước và Dạ Xoa, nhưng đồng thời bị đại lão mười đại đoàn vinh quang vây công, mấy người bọn họ không có khả năng chống cự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.