Vừa nãy tuy hắn nhắm hai mắt, nhưng cũng có thể cảm giác được bầu trời biến hóa, Táng Hoa chỉ tay, bầu trời thật sự giống như bị chọc thủng, chảy ra ánh sáng không biết là thứ đồ chơi gì, thần thánh mênh mông, bên trong càng hàm chứa một loại khí tức Quang Minh cực kỳ tinh thuần, tinh thuần hơn bất kể loại Quang Minh nào hắn từng gặp qua.
- Ta không phải người?
Táng Hoa đột nhiên nở nụ cười, đó là một loại bật cười yên lặng:
- Ngươi không biết ngại nói ta không phải là người? Ngươi hỏi hai người kia một chút, ta và ngươi so ra, ai càng không giống người hơn?
Lãnh Cốc nhìn Táng Hoa, trong đầu lập tức hiện ra tình hình vừa nãy, Táng Hoa giơ tay chỉ thẳng lên trời, trực tiếp vạch trần cửu thiên, sau đó nhìn về phía Trần Lạc, trong đầu cũng hiện ra lôi vân bão táp và tiếng nộ hống trầm muộn phảng phất như đến từ viễn cổ. Hắn lắc đầu một cái, cảm thấy hai kẻ trước mắt này đều không phải người, hắn rất muốn hỏi Táng Hoa một chút, người bình thường có thể chỉ tay vạch trần cửu thiên được sao? Có thể khiến cho cửu thiên thần quang giáng lâm được sao? Hắn cũng rất muốn hỏi Trần Lạc một chút, người bình thường có thể có linh tượng khủng bố như vậy sao? Khủng bố bạo liệt đến cực điểm, hung tàn đến cực điểm, cơn giận giữ ngợp trời, hận không thể cắn nuốt cả thiên địa, nói xem hai người các ngươi là người? Con mẹ nó, ai tin chứ!
- Ngươi đến tột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231715/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.