🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Biểu tình Bạch Phiêu Phiêu cực kỳ phức tạp mở miệng hỏi:

- Lạc Anh, có phải ngươi nghi ngờ Tiêu Du Tử là Trần Lạc?

Vì chuyện này thật sự không tưởng.

- Ta chỉ nói hai người khá giống nhau, nếu Tiêu Du Tử là Trần phú ông thì làm sao được? Lại còn... Còn...

Đầu óc ranh mãnh của Lạc Anh không nghĩ ra nếu Tiêu Du Tử và Trần Lạc là một sẽ mang đến tai họa gì cho thế giới này. Đúng vậy, là tai họa.

Nếu Tiêu Du Tử thật sự là Trần Lạc thì tồn tại của hắn là tia nạn cho thế giới, thậm chí là tận thế, mọi người đừng tu luyện vu pháp, trận pháp làm gì nữa, vô dụng, thật sự.

Nếu Tiêu Du Tử thật sự là Trần Lạc tức là người ta vu pháp cái thế vô song, cộng thêm thông thiên lại nghịch thiên, trận pháp cũng là cái thế vô song, thông thiên và nghịch thiên. Người ta hai cái thế vô song, hai nghịch thiên, ngươi còn không biết ngượng tu luyện sao? Ngươi có tin tưởng tu luyện sao? Tu cái gì? Siuốt ngày dập đầu lạy hắn là được.

Hạ Mạt bỗng mở miệng hỏi:

- Hắn... Sẽ không là Trần Lạc thật đi?

Bởi vì Hạ Mạt không chịu nổi, càng nhìn càng thấy giống. Tiêu Du Tử cho Hạ Mạt cảm giác rất giống Trần Lạc, nàng sắp bị loại cảm giác này hành hạ phát điên.

Hạ Mạt vừa hỏi vừa nhìn Tiết Thường Uyển, vì nàng trực giác Tiết Thường Uyển cũng chung mối nghi ngờ.

Mọi người trợn tròn mắt. Chuyện này đừng là thật, nghe thôi cũng thấy rợn người.

Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Lạc Anh, Hiên Viên Đồng nhìn hướng Tiết Thường Uyển, vì bọn họ biết nàng quen thuộc Trần Lạc nhất, quen nhau lâu nhất. Nếu nói ai có quyền giám định, quyền lên tiếng nhất thì chính là Tiết Thường Uyển.

Tiết Thường Uyển không trả lời, vì nàng không biết nên nói sao. Tiết Thường Uyển không thể phán đoán Tiêu Du Tử có phải là Trần Lạc không. Con mắt nói cho Tiết Thường Uyển điều này là không thể nào, mọi điều bảo với nàng chuyện không có khả năng. Nhưng chết tiệt là Tiết Thường Uyển cảm thấy rất giống, từ tâm lý, tâm linh, cái gì nàng không chấp nhận được chuyện này xảy ra.

Nếu... Chỉ là nếu, nếu như Tiêu Du Tử đúng là Trần Lạc tức là người để lại bóng ma trong lĩnh vực trận pháp của hắn là Trần Lạc. Hắn sớm biết Tiết Thường Uyển, sớm biết nàng tồn tại nhưng chưa bao giờ nhắc đến, không một chữ nào.

Đáng sợ hơn là Tiết Thường Uyển yêu Trần Lạc, người nàng yêu tha thiết là bóng ma trận pháp ám ảnh nàng từ thời nhỏ? Hỏi sao Tiết Thường Uyển chấp nhận được chuyện như vậy?

Tiết Thường Uyển im lặng rối rắm, nàng lặng im làm mấy nữ thần càng bứt rứt hơn. Một Trần Lạc nghịch thiên lĩnh vực vu pháp đã khiến người khó chấp nhận, Tiêu Du Tử nghịch thiên ở lĩnh vực trận pháp cũng khiến người không chịu được. Khi ngươi biết người nghịch thiên lĩnh vực vu pháp, trận pháp là một thì đó không phải vấn đề có chấp nhận được không mà là có thể sống không?

Người đầu tiên không chịu nổi là Lạc Anh, nàng lắc đầu không dám nghĩ tiếp, quá kích thích, trái tim nàng không chịu nổi.

Lạc Anh bĩu môi huhng dữ nói:

- Nếu Tiêu Du Tử thật sự là Trần phú ông thì cô nãi nãi tự sát tại chỗ, không sống nữa, không còn mặt mũi để sống. Không lòng tự trọng, không chịu nổi loại kích thích này, đả kích này.

May là trên bầu trời xảy ra biến đổi cắt ngang đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh, Hiên Viên Đồng, Mạc Khinh Sầu suy nghĩ.

Bầu trời sáng sủa bỗng tối đen, ban ngày chuyển sang đêm khuya, mặt trời mọc từ phương đông, trăng tròn mọc từ hướng tây.

Trời trăng cùng mọc!

Hiện tượng kỳ lạ làm mọi người rung động, hiện tượng lạ ngàn năm khó gặp.

Mặt trời mọc rất nhanh, trăng tròn cũng vậy.

Khi mặt trời và mặt trăng dâng lên cao thì hoàn mỹ dung hợp.

Trắng đen giao nhau, trời trăng dung hợp, âm dương giao hòa, thiên nhiên chi mẫu giáng xuống.

Không lẽ đây chính là thiên nhiên chi mẫu sao?

Các đại nhân vật thấy rộng biết nhiều nhìn cảnh tượng này, bọn họ giật mình, rung động, hưng phấn, kích động.

Khi thiên nhiên chi mẫu xuất hiện, ánh sáng chiếu xuống, mặt đất hồi xuân, vạn vật thức tỉnh, cây cối phát triển nhanh, hoa cỏ nở rộ, sông núi sơn mạch diễn sinh ra từng viên lấp lánh. Ánh sáng ẩn chứa sức sống không gì sánh kịp đổ ập xuống đầu, làm cơ thể người tràn ngập lực lượng, linh hồn tràn đầy, tinh thần hải, linh hải sôi trào, tinh thần lực, linh lực, hạt giống tinh thần, linh nguyên, linh tượng trưởng thành nhanh khó tin. Mới mấy giây ngắn ngủi đã bằng mười năm tĩnh tu.

Mọi người tam lam hút ánh sáng sinh mệnh phát ra từ thiên nhiên chi mẫu. Khi ánh sáng tán đi, mọi người phát hiện quanh thiên nhiên chi mẫu có ánh sáng năm sắc, đỏ, thanh, lam, hồng, vàng. Người có học thức uyên bác đều biết đây là kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành chi nguyên trong hư vọng minh tưởng đại pháp.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng thẩm phán chi chuông cuối cùng vang lên, mọi người biết linh hồn hư vọng sắp bắt đầ.

Vù vù vù vù vù!

Trời trăng bắt đầu xoay tròn, trong thiên địa ban ngày giao giao nhau. Khi ngũ hành chi nguyên nở rộ ánh sáng năm sắc bao phủ mặt đất.

Tiêu Du Tử không nhúc nhích, hắn đứng yên trong hư không, khoanh tay ngước nhìn trời, không hề sợ hãi.

Ong ong!

Một tiếng vang khẽ, ánh sáng đỏ đại biểu cho hành kim bao phủ người thí luyện.

Vù vù vù vù vù!

Màu xanh đại biểu mộc hành, màu lam đại biểu thủy hành, màu hồng đại biểu hỏa hành, màu vàng đại biểu thổ hành cùng nhau giáng xuống bao phủ Tiêu Du Tử, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành chi nguyên tụ tập diễn sinh diễn hóa diễn biến...

Thẩm phán bắt đầu, thiên nhiên ngũ hành chi nguyên nháy mắt bao phủ Tiêu Du Tử. Ánh sáng năm sắc rực rỡ, kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hành hình thành một vòng tròn điên cuồng diễn sinh diễn biến.

Tiêu Du Tử ở bên trong, trạng thái đại tinh thần vô cực giằng co cùng ngũ hành chi nguyên.

Nhiều người nhìn mà không hiểu gì hết. Thiên nhiên thẩm phán khác với mọi người tưởng tượng, bọn họ cứ nghĩ thiên nhiên thẩm phán là loại hủy thiên diệt địa siêu khủng bố nhưng ngũ hành chi nguyên giáng xuống không lợi hại chút nào.

- Thất Nương, đây là thiên nhiên thẩm phán sao? Tại sao không như tưởng tượng?

Thanh Quân khó hiểu hỏi:

- Chẳng phải nói thiên nhiên thẩm phán là cơn giận của hư vọng minh tưởng đại pháp sao? Tại sao trông khác hẳn?

- Cái gọi là linh hồn hư vọng không phải hình phạt mà càng giống với thử thách. Tức là khi thứ gì vượt qua pháp tắc tự nhiên sinh ra thì hư vọng minh tưởng đại pháp sẽ coi nó là phi pháp, mục đích giáng linh hồn hư vọng không phải trừng phạt mà là thử thách. Nếu vượt qua thử thách từ nay sẽ không có cái gì vượt qua pháp tắc, phi pháp cũng sẽ được hư vọng minh tưởng đại pháp chấp nhận, thành tồn tại hợp pháp một phần của hư vọng minh tưởng đại pháp.

- Ý Thất Nương là hư vọng minh tưởng đại pháp đang thử thách Tiêu Du Tử? Nếu hắn không vượt qua được thử thách sẽ có hậu quả gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.