🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng này khá là quái dị, cực kỳ lạ lùng.

Lạc Anh lặng lẽ tới gần thiếu nữ, nói:

- Muội muội thôi đi, đừng so đo với bọn họ. Qua đây tỷ tỷ có việc hỏi ngươi.

- Lạc Anh? Người là bạn gái của thần tượng sao?

Thiếu nữ tò mò về Lạc Anh còn nhiều hơn Lạc Anh.

Thiếu nữ thấy Lạc Anh lập tức ra lệnh:

- Các huynh đệ, tan đi, bản bang chủ bận gặp bạn gái của thần tượng. Buổi tối gặp lại ở chỗ cũ, mọi người nhớ để trống bụng, tối nay không say không về!

Giọng điệu thật lớn lối, thiếu nữ khá buồn cười, chọc Lạc Anh cười khúc khích. Thiếu nữ ngồi trên vai người khổng lồ, vác cờ Lạc gia bang đi theo Lạc Anh.

Trận pháp công hội vạn động mấy ngàn người tốn mười mấy phút mới dàn xếp xong hiện trường hỗn loạn. Bên Vân Phi Dương, Mạc Khinh Sầu đánh nhau cũng bị các đại nhân vật trận pháp công hội cưỡng ép dùng trận pháp giam lại.

Kim Vinh hét to một tiếng:

- Bây giờ là đại tái đấu trận, ai dám gây ra hỗn loạn thì trận pháp công hội chúng ta tuyệt đối không tha!

Thấy trận pháp công hội vạn động mấy ngàn người thì đám người xem náo nhiệt im thin thít, hiện trường dần bình tĩnh trở lại.

Kim Vinh, phó hội trưởng trận pháp công hội hỏi một trưởng lão đứng bên cạnh:

- Nhóm Tiêu Vị Nhiên khi nào đến?

- Đã đến.

- Rất tốt.

Kim Vinh gật đầu, nói:

- Chờ đại tái đấu trận kết thúc ta muốn nhóm Tiêu Vị Nhiên khiêu chiến Hồng Chính Thiên. Chỉ cần Hồng Chính Thiên bị đám Tiêu Vị Nhiên đánh bại bắc đẩu phái hệ lang thang thì kế hoạch của chúng ta viên mãn.

Bàn bạc xong Kim Vinh, phó hội trưởng trận pháp công hội hỏi:

- Phạm lão, cuộc so đâu nên kết thúc đi?

- Còn kém một chút.

Phạm lão bước vào sân, uy vũ hét to:

- Yên lặng!

Mọi người đều nể mặt Phạm lão, lão hét một tiếng yên lặng là Thiên Khải quảng trường nhanh chóng lặng yên.

Phạm lão nhìn Hồng Chính Thiên, hỏi:

- Phái hệ lang thang còn ai xông Dịch tháp không?

Ai đều biết ý Phạm lão hỏi câu này là nếu phái hệ lang thang không còn ai xông Dịch tháp thì đại tái đấu trận sẽ chấm dứt. Thắng thua đã định, phái hệ lang thang suy sụp. Dù phái hệ lang thang có Hiên Viên Đồng nổi bật nhưng trừ nàng ra không còn người nào khác. Cuối cùng Hiên Viên Đồng rơi xuống Dịch tháp, ai trong nghề đều biết nàng gặp biến cố, người không biết thì nghĩ nàng không có bản lĩnh.

Thấy đám trận sư lang thang Hồng Chính Thiên kinh nghiệm già dặn không trả lời, Phạm lão hỏi lại:

- Phái hệ lang thang còn ai xông Dịch tháp được không?

Phải nhận thua sao?

Hiên Viên Đồng bất nhẫn, nàng bước ra hỏi:

- Phạm lão có thể cho ta thêm một cơ hội không?

- Tất cả người xông Dịch tháp không có cơ hội lần thứ hai, không ai được như vậy, đây là quy tắc. Mọi người phải giữ quy tắc, nếu không thì không có công bình.

Hiên Viên Đồng bất lực, tự trách mình.

- Phái hệ lang thang còn ai xông Dịch tháp được không?

Phạm lão hỏi lần thứ ba cũng là lần cuối cùng.

Hồng Chính Thiên than thở lắc đầu:

- Thôi, ài.

Hồng Chính Thiên chuẩn bị từ bỏ.

Lúc này một thanh âm lạnh nhạt vang lên trong đám người.

- Có, ta, ta muốn xông tháp.

A?

Thanh âm vang lên đột ngột, đột nhiên đến nỗi mọi người không ngờ.

Đã lúc này rồi còn ai muốn tham gia Dịch tháp? Ai dám? Mọi người tìm kiếm nguồn gốc thanh âm.

Một thân hình gầy gõ bước ra từ đám người, là thanh niên mặt mũi bình thường, mặc trường bào màu đen rộng thùng thình, mũ trùm đầu kéo sụp xuống nhưng có thể thấy rõ khuôn mặt bình thường vô cùng.

Trông thấy thanh niên áo đen, đám người Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Vân Thải Tâm, Bạch Phiêu Phiêu, Hạ Mạt rất ngạc nhiên, đó là... Tiểu Hữu Tử.

Thanh Quân vui vẻ chạy lại:

- Tiểu Hữu Tử!

Tiểu Hữu Tử?

Trong Thiên Khải quảng trường có nhiều người nhận ra thân phận thanh niên áo đen.

- Chẳng phải hắn là người thứ nhất giả mạo Tiêu Du Tử sao? Hình như cùng tên với Tiêu Du Tử, gọi là Tiểu Hữu Tử?

- Đúng vậy! Là hắn, một con rối.

- Hình như cao thủ sau lưng hắn là Mạc Khinh Sầu. Ta thấy lạ là Mạc Khinh Sầu bị đánh bại, con rối như hắn tham gia làm gì?

Mọi người bàn tán xôn xao.

Thấy Tiểu Hữu Tử bước ra, Bạch Phiêu Phiêu khó chịu nói:

- Tiểu tử thối, ngươi còn dám xuất hiện? Lần trước ngươi cáo mượn oai hùm, oán giận chúng ta chậm chạp, chúng ta còn chưa tình ngươi tính sổ!

- Tiểu Hữu Tử, mấy hôm nay ngươi đi đâu?

Người đến là Tiểu Hữu Tử cũng là Trần Lạc.

vốn Trần Lạc giải quyết Huyết Âm lão tổ trong cung điện ngầm xong bắt đầu nghiên cứu nguyên tố chi tâm, hắn mải mê đến quên mất chuyện lớn. Nếu không phải bỗng nhiên nghe thấy giọng Hiên Viên Đồng trong nguyên tố chi tâm thì Trần Lạc đã bỏ lỡ đại tái đấu trận.

Trần Lạc nhì nhiên Viên Đồng, định hỏi nàng về nguyên tố chi tâm nhưng bây giờ không phải là lúc. Trần Lạc không rõ tình hình chiến đấu nhưng nhìn biểu tình đám người buồn bã, tuyệt vọng thì đại khái đoán được chút ít. Trần Lạc thầm mừng chưa quá muộn, còn kịp.

Phạm lão nghi hoặc nhìn Hồng Chính Thiên.

Hồng Chính Thiên cũng không biết có chuyện gì.

Trần Lạc bước tới, tôn kính nói:

- Hồng lão tiền bối, ta cũng là một Tiểu Hữu Tử, nếu bên chúng ta không có ai xuất chiến hãy để ta đến.

- Cái này...

Hồng Chính Thiên khó xử, vì lão không biết thanh niên áo đen này, quan trọng nhất là không rõ thực lực của hắn ra sao.

- Này Tiểu Hữu Tử, ngươi nổi điên cái gì? Chút bản lĩnh của ngươi còn muốn tham gia Dịch tháp, tìm chết sao?

Thanh Quân nghi ngờ Tiểu Hữu Tử bị sốt hỏng óc, vội nói với Hồng Chính Thiên:

- Hồng lão tiền bối, ngại quá, có lẽ hắn bị sốt hồ đồ, tiền bối cứ xem như hắn chưa nói gì.

Lạc Anh hỏi:

- Người đó là ai? Sao ngớ ngẩn, ngốc ngốc?

Hiên Viên Đồng nói:

- Hắn là người giả mạo Tiêu Du Tử tứ nhất ta đã nói với ngươi.

- Chẳng phải nói hắn chỉ là một con rối sao?

Lạc Anh nhìn hướng Dạ Thất Nương, hỏi:

- Thất Nương, lần trước ngươi dùng trận pháp gì đó thẩm vấn hắn đúng không?

Đám người Dạ Thất Nương, Vân Thải Tâm, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu cũng thấy rất lạ. Bọn họ thật sự dùng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thẩm vấn thanh niên áo đen, hắn chỉ là một trận sư lang thang bình thường, thân thế khá tội nghiệp nhưng cá tính hơi kỳ cục. Quan trọng nhất là bản lĩnh của Tiểu Hữu Tử bình thường, tại sao cứ đòi xông tháp? Chẳng lẽ lúc thẩm vấn Tiểu Hữu Tử đã nói dối? Không thể nào, đó là... Một trong ba mê hoặc trận trong thiên hạ, không linh hồn người nào ngăn cản được.

Lạc Anh kêu Thanh Quân:

- Tiểu Thanh Quân, lại đây!

Thanh Quân hỏi:

- Có chuyện gì, Anh Tử tỷ?

- Ngươi cứ để hắn đi, ta tò mò hắn có năng lực gì.

- Hắn có năng lực gì? Chỉ là một con rối.

Thanh Quân nghi ngờ lần trước dùng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận tạo thành tổn thương linh hồn Tiểu Hữu Tử, khiến hắn bị khùng.

Lạc Anh bí hiểm nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Ta thì hơi hiểu rồi.

- Có ý gì?

- Lần trước người ra tay trong Thiên Khải tửu lâu không phải Mạc Khinh Sầu, Thường Uyển nghi ngờ là Tiêu Du Tử thật sự. Bây giờ tên này xuất hiện rất có thể Tiêu Du Tử núp trong đám người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.