🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trận tượng nhấp nháy, Đường Tuấn, Thu Niệm, Đan Hà Đông bị đóng băng trong khoảnh khắc.

Nữ trận sư lang thang giơ tay chỉ một cái, khối băng phong ấn Đường Tuấn, Thu Niệm, Đan Hà Đông nổ ra từng đóa hoa, hoa băng nở rộ thành phù văn rồi trận tượng băng.

Răng rắc!

Khi khối băng hoàn toàn nổ tung, Vân Vụ công tử Đường Tuấn, Đan Hà Đông, Thu Niệm chui ra nhưng mặt trắng bệch, khóe môi tràn máu.

Thua!

Đường Tuấn, Đan Hà Đông, Thu Niệm hợp sức nhưng không đánh lại nữ trận sư lang thang.

Hình ảnh này làm nhiều phái hệ chính tông không chấp nhận được Đặng Dương, Hà Càn Diệu bị Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần đánh bại. Bây giờ Vân Vụ công tử Đường Tuấn, Đan Hà Đông, Thu Niệm hợp tác bao vây ngưng diễn phù văn nhưng bị đánh hộc máu.

Trời!

Mười thủ tịch bị gì vậy? Từ khi nào mười thủ tịch trở nên yếu như bún?

Nữ trận sư lang thang này không lẽ là quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết? Tiêu Du Tử là nữ?

Rất nhiều người nghi ngờ, khó hiểu.

Mọi người suy đoán thân phận của nàng, có người nghi ngờ nàng là Tiêu Du Tử.

Thiên Khải quảng trường, trong một tòa trận tháp.

Lạc Anh chớp mắt, nghi hoặc hỏi:

- Nữ nhân này thật lợi hại, nàng là ai?

Tiết Thường Uyển nhìn thân hình băng ở tầng bốn mươi chín, nhỏ giọng nói:

- Thì ra là nàng.

- A? Thường Uyển, ngươi biết nàng là ai?

- Ta nghĩ đến một người nhưng tạm thời không thể xác nhận.

Người cùng chung suy nghĩ với Tiết Thường Uyển còn có Hạ Mạt. Trực giác của Hạ Mạt luôn rất chính xác, nàng cảm giác bóng dáng băng khá quen thuộc.

Bên tai Hạ Mạt chợt nghe giọng của trưởng lão Trung Ương trận tháp:

- Hạ Mạt, Phiêu Phiêu, đã không còn thời gian, nếu không ra tay thì không thể ăn nói với trận pháp công hội.

Không chỉ Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu nhận lệnh xông Dịch tháp. Vân Thải Tâm, Thanh Quân cũng nhận lệnh từ đại nhân vật trận tháp thuộc về mình. Lúc mới đến bọn họ đã bàn bạc trước là sẽ không tham gia đại tái đấu trận, nhưng bây giờ các đại nhân vật lên tiếng, học trưởng, Bạch Phiêu Phiêu, Vân Thải Tâm, Thanh Quân phải làm sao đây?

- Trưởng lão của các ngươi thúc giục các ngươi hành động đúng không? Đừng trả lời, hãy giả bộ không nghe thấy.

Thanh âm này đến từ Dạ Thất Nương, nàng là đại chấp sự của trận pháp công hội nên biết chút nội tình, không muốn bốn thiếu nữ tham gia vào âm mưu dơ bẩn này.

Dạ Thất Nương truyền âm:

- Đừng lo, sẽ có người ra trận.

Quả nhiên Dạ Thất Nương mới nói xong thì mấy vạn người trên Thiên Khải quảng trường to lớn sôi trào.

Bởi vì có một người vào Dịch tháp, đó là Thiên Tuyết công tử, Vân Phi Dương, có thực lực bí ẩn nhất, được yêu thích nhất trong mười thủ tịch.

Khi năm thủ tịch lần lượt bị đánh bại, làm mười thủ tịch mất hết mặt mũi thì nhiều người ký thác hy vọng vào Vân Phi Dương. Bọn họ mong rằn Ôn Khánh Dương sẽ lấy lại mặt mũi cho mười thủ tịch, hơn nữa đám người nghe tên Vân Phi Dương đều biết gã đáng giá ký thác.

Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương không như mấy thủ tịch khác dựa vào một trận pháp cường đại xông lên trên. Vân Phi Dương không nhanh không chậm bày một trận pháp không bắt mắt, chính là trận pháp này phá vỡ tầng thứ nhất. Vân Phi Dương bước lên tầng thứ hai, cũng thi triển một trận pháp không bắt mắt và thuận lợi xông qua.

Mỗi tầng Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương đều thi triển một trận pháp, đúng vậy, mỗi một tầng đều là như vậy. Dù trận pháp tầng này có cường đại đến đau Vân Phi Dương vẫn chỉ thi triển một trận pháp là thuận lợi vượt qua, gã không nhanh không chậm xông Dịch tháp, một đường suôn sẻ không chút tạm dừng. Trong tiếng hét chói tai, tán thán của mọi người, Vân Phi Dương nhẹ nhàng đến tầng năm mươi hai gặp nữ trận sư lang thang bí ẩn.

Vân Phi Dương chính là Vân Phi Dương, không là trận sư ngôi sao rất được yêu thích, tạo nghệ trận pháp quá giỏi.

- Nàng thật sự là Tiêu Du Tử?

Khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười gió xuân, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương nói chuyện rất dịu dàng, nhu đến nỗi người khác khó mà từ chối gã. Nhưng bóng dáng băng đối diện không nể mặt Vân Phi Dương, chẳng những không đáp lời mà còn hành động.

Vù vù vù vù vù!

Trạng thái đại tinh thần băng hà khởi động.

Vân Phi Dương không né tránh, thậm chí không ngưng diễn phù ấn. Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương chỉ đứng đó, nhưng tầng năm mươi hai Dịch tháp bỗng đổ tuyết.

Trạng thái đại tinh thần hàn tuyết.

Hàn tuyết bay, chớp mắt tầng năm mươi hai có phong cảnh tuyết tuyệt đẹp. Vân Phi Dương ở giữa cảnh tuyết như hoàng tử, làm vo ôso thiếu nữ say mê gã. Nhưng phong cảnh tuyệt vời này bị băng hà điên cuồng phá hỏng.

Băng hà nổ trong Dịch tháp, băng hoa nở rộ tràn ra các phù văn băng.

Hàn tuyết bay trong Dịch tháp, bông tuyết rơi, mỗi một hoa tuyết là một phù ấn. Vân Phi Dương được tiếng là Thiên Tuyết công tử không phải bởi vì trạng thái đại tinh thần của gã là hàn tuyết, chỉ vì mỗi một bông tuyết rơi là một phù ấn.

Phù văn băng ngưng tụ thành từng trận pháp, bông tuyết phù ấn rơi cũn ngưn tụ trận pháp.

Hai người không nhúc nhích nhưng không ngừng ngưng diễn ra trận pháp, ngày càng nhiều, càng lúc càng điên cuồng, các loại trận pháp nguyên tố điên cuồng va chạm.

Ầm ầm ầm ầm ầm! Bùm bùm bùm bùm bùm!

Nguyên tầng năm mươi hai Dịch tháp vốn bày trận pháp bị các trận pháp do nữ trận sư lang thang, Vân Phi Dương tạo ra phá vỡ. Nữ trận sư lang thang lại bày trận, Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương cũng vậy. Trận pháp rậm rạp, trận trong trận, phục hợp trận, giao nhau trận, các loại trận pháp khác nhau. Cuộc quyết đấu đặc sắc của Vân Phi Dương, nữ trận sư lang thang làm người keh nức nở.

- Vân Phi Dương giỏi quá, đây mới là mười thủ tịch!

Mọi người kinh thán Vân Phi Dương cường đại, cũng khen nữ trận sư lang thang bí ẩn siêu mạnh.

- Ha ha ha ha ha ha! Làm trận sư lang thang nàng rất mạnh.

Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương mỉm cười nói:

- Nhưng hôm nay ta có nhiệm vụ trong người, chỉ đành đắc tội.

Vân Phi Dương nói xong hai cánh tay bay múa, mười ngón tay tung bay. Trạng thái đại tinh thần hàn tuyết bỗng nhiên biến thành cuồng phong bạo tuyết, mỗi bông tuyết không phải một phù ấn mà là vô số phù ấn ngưng tụ thành trận tượng ngay, mỗi bông tuyết đều như thế. Gió lạnh gào thét bão tuyết nhanh chóng rơi, tốc độ siêu nhanh, mau đến nỗi mỗi bông tuyết là một trận pháp.

Tưởng tưởng mỗi một bông tuyết là một trận pháp xem, đó là khái niệm?

Vô số trận pháp vĩnh viễn rơi xuống, ai có thể ngăn cản?

Quả nhiên không lâu sau nữ trận sư lang thang bí ẩn không chống nổi khẽ rên lùi tới mép Dịch tháp, nàng lạnh lùng nhìn Vân Phi Dương. Nữ trận sư lang thang nhảy từ tầng năm mươi hai xuống, khiến người ngạc nhiên là Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương cũng nhảy theo.

- Không biết tại hạ có được may mắn biết quý danh của tiểu thư không?

Vân Phi Dương như tuyết bàn chậm rãi rơi xuống bám sát nữ trận sư lang thang bí ẩn. Mọi người dở khóc dở cười nhìn.

Đại ca, mặt mũi mười thủ tịch còn chờ ngươi cứu lại, tại sao ngươi nhảy xống? Còn hỏi tên người ta, có ý gì đây? Dù ngươi vừa mắt người ta dù gì cũng nên chờ đại tái đấu trận qua đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.