🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhưng có bảy người làm tất cả nghi ngờ bọn họ có phải là Tiêu Du Tử không? Vì thực lực của bảy người siêu mạnh, thủ pháp ngưng diễn, tạo nghệ phù văn, vận dụng trận pháp nhiều biến đều thần hồ kỳ kỹ, trong đó khá nhiều trận sư nổi tiếng của phái hệ chính tông thua bảy người kia.

Trong phút chốc sự kiện ai mới là Tiêu Du Tử thật sự thành đề tài nóng bỏng.

Chớp mắt bốn ngày qua đi, ngày mai là đại tái đấu trận khiến người kích động. Bốn ngày qua Trần Lạc không hỏi thế sự, mỗi giây mỗi phút điên cuồng bày trận pháp đến hôm nay đã xong xuôi. Trần Lạc bày ra hơn một trăm trận pháp lớn nhỏ, trong đó có uy lực khủng bố nhất là trận pháp công kích tinh thần vẫn lạc, có trận pháp thủ hộ kim cương cứng như đá, trận pháp ngũ hành huyền diệu nhiều biến, 6t kim thiền thoát xác. Trần Lạc nghĩ đến mọi tình huống, nguy hiểm có thể xảy ra, bày trận pháp ứng đối.

Bốn ngày qua có một thắc mắc cứ quấn lấy Trần Lạc, đó là mỗi khi bày xong một trận pháp hơi khác với hắn tưởng tượng. Khác biệt rất nhỏ, nhỏ bé đến không đáng kể, người bình thường rất khó phát hiện ra. Trong giới trận pháp chỉ một mình Trần Lạc có thể phát hiện biến đổi cực nhỏ này, vì hắn bẩm sinh mẫn cảm với trận pháp, phù văn.

Không khoa trương khi bảo bất cứ trận pháp nào bị Trần Lạc nhìn một cái là là biết ngay kết cấu, mắt trận có bao nhiêu linh thạch, sử dụng bao nhiêu tinh thần lực, vận dụng phù văn gì, thậm chí mất bao nhiêu thời gian.

Quan trọng nhất là với tạo nghệ hiện nay của Trần Lạc ngưng diễn phù văn cơ hồ hoàn mỹ, là hoàn mỹ phù hợp với thiên nhiên, trận pháp hắn bày ra cũng vậy.

Nhưng khi Trần Lạc bày trận pháp trong Thiên Khải quảng trường độ phù hợp hoàn mỹ với thiên nhiên kém một chút, lần nào cũng vậy. Lạ lùng hơn là tình huống này chỉ xảy ra trong Thiên Khải quảng trường. Trần Lạc cố ý đi chỗ khác thử, hắn có thể tùy ý bày ra một trận pháp hoàn mỹ, nhưng cứ đến Thiên Khải quảng trường là sẽ lệch chút xíu.

Qua nhiều lần thí nghiệm, Trần Lạc tìm ra nguồn gốc ở đâu. Đó là khi Trần Lạc ngưng diễn phù văn tinh thần lực sẽ trôi đi cực kỳ chậm, nhỏ đến mức hầu như bỏ qua, tựa như một giọt nước trong biển cả, không thể phát hiện.

Đã tìm ra nguyên nhân nhưng Trần Lạc không biết tình huống gì tạo thành như vậy, tại sao ở trong Thiên Khải quảng trường?

Trần Lạc vắt óc suy nghĩ, hắn dò xét Thiên Khải quảng trường từ trong ra ngoài mấy lần nhưng không phát hiện ra điểm đáng ngờ.

Làm thế nào đây?

Đang lúc Trần Lạc phát điên thì chợt vỗ trán, cười bất đắc dĩ nói:

- Mấy này nay ta đã quá chăm chú bày trận pháp sao? Tại sao quên mất hư vọng minh tưởng đại pháp? Thứ này có thể điều tra gốc vạn vật thiên địa, thăm dò nguồn vạn vật, biết chân vạn vật. Ta không tin không tìm thấy nguyên nhân tinh thần lực trôi đi.

Một khi vận chuyển hư vọng minh tưởng đại pháp thì linh hồn hư vọng của Trần Lạc sẽ rơi vào trạng thái tuyệt đối tĩnh lặng, cảm giác như tiến vào thế giới rất kỳ lạ. Trời không phải trời, đất không phải đất, hoa cỏ không phải hoa cỏ, mọi thứ hiện ra với hình dạng kỳ lạ. Hình dạng này rất huyền diệu, như một tiểu thế giới, một cục đá bình thường cũng vậy.

Bình thường nếu không đến lúc bất đắc dĩ Trần Lạc tuyệt đối sẽ không sử dụng hư vọng minh tưởng đại pháp, vì cảm giác này khiến hắn rất khó chịu.

Thử nghĩ xem, ếnu có một ngày ngươi biết cái gì trên thế giới này cũng là giả, con mắt nhìn thấy là hư ảo thì ngươi sẽ dễ chịu sao? Sống như vậy có gì vui?

Khiến Trần Lạc điên nhất là sau khi vào linh hồn hư vọng nếu dò xét một số giống loài không có sinh mệnh thì đỡ chút, nếu là giống loài có sự sống thì là loại hành hạ. Đặc biệt là con người, một khi Trần Lạc điều tra thì toàn thân người đó có bao nhiêu lỗ chân lông, bao nhiêu cọng lông tơ, bao nhiêu khúc xương, bao nhiêu khúc ruột vân vân đều hiện ra rõ ràng. Trần Lạc thậm chí biết đối phương đang suy nghĩ cái gì.

Mông lung có cái đẹp của nó, có vài thứ nếu nhìn kỹ thì mọi khuyết điểm lộ ra, không còn gì đẹp nữa. Ví dụ một mỹ nữ mắt nhìn rất là mát mắt, nhưng nếu sử dụng hư vọng minh tưởng đại pháp thì thấy cứt mũi, bụi bẩn trong lỗ chân lông, phân trong ruột vân vân, vậy còn gì mỹ cảm nữa?

Đây chỉ là mỹ nữ, nếu lỡ điều tra đối tượng là một kẻ nhếch nhác thì má ơi, không còn gì buồn nôn hơn. Tình huống này từng xảy ra, khi Trần Lạc mới học hư vọng minh tưởng đại pháp đã thử qua. Từ đó về sau Trần Lạc thầm thề không đến lúc bất đắc dĩ tuyệt đối không dùng hư vọng minh tưởng đại pháp.

May mắn bây giờ là đêm khuya, Thiên Khải quảng trường không có ai. Dù là vậy sau khi vào trạng thái hư vọng minh tưởng đại pháp Trần Lạc vẫn vô cùng cẩn thận, sợ có ai xuất hiện. Trần Lạc từ từ cảm ứng, càng cảm ứng càng giật mình.

Trần Lạc cảm ứng được có lực lượng bí ẩn bao phủ Thiên Khải quảng trường. Tạm thời Trần Lạc không biết lực lượng đó là gì, hắn không phân biệt ra được. Nhưng có một điều chắc chắn là vì lực lượng này khiến linh lực chậm rãi xói mòn.

Trần Lạc vừa cảm ứng vì tìm ngọn nguồn lực lượng, hắn rời khỏi Thanh Đế thành đi tới vùng ngoại ô. Trần Lạc cách nguồn lực lượng ngày càng gần, cuối cùng hắn ngừng lại trước một ngọn núi.

Trần Lạc nhớ rõ ngọn núi này, lúc trước đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu dụ hắn vào đây. Bề ngoài ngọn núi bình thường nhưng Trần Lạc biết có trận pháp bao phủ chốn này, bên trong có cảnh tượng khác, là một ngọn núi cao tên Vân La sơn.

Dường như Vân La sơn thuộc về Dạ Thất Nương, nguồn lực lượng bí ẩn ở đây, không lẽ liên quan đến nàng?

Trần Lạc không nghĩ nhiều, lập tức ngưng diễn phù văn, bắt đầu phá trận. Khoảng nửa canh giờ sau Trần Lạc vào Vân La sơn.

Như lần trước Trần Lạc đã tới, bên trong có cảnh tượng khác. Đó là một ngọn núi cực kỳ quái dị, trong núi cao bao phủ các loại trận pháp bí ản, có một số trận pháp Trần Lạc không biết tên.

Trần Lạc lại vào trạng thái hư vọng minh tưởng đại pháp, hắn nhanh chóng phát hiện một 6t ẩn giấu rất sâu. 6t chứa nhiều trận pháp dò xét, nếu trực tiếp 5t sẽ bị dò xét ra. Người bày 6t chắc chắn là một cao thủ trận pháp. Nhưng điều này không làm khó Trần Lạc, vì bản thân hắn có sở trường phá giải, xâm nhập. Vất vả một lúc sau Trần Lạc thần không biết quỷ không hay âm thầm xâm nhập vào 6t.

Cung điện, lại là một tòa cung điện dưới lòng đất.

Khác với cung điện ngầm của Mạc Khinh Sầu, tòa cung điện này ẩn chứa hơi thở tà ác hắc ám, trên vách tường khắc đầy phù văn đỏ bí ẩn huyền ảo. Trần Lạc định dò xét cẩn thận thì nghe sâu trong cung điện vang lên thanh âm.

- Lão tổ tại thượng, xin nhận nô bộc Điền Bình ba lyạ!

Điền Bình?

Trần Lạc có chút ấn tượng cái tên này, dường như một trưởng lão trận pháp công hội có tên gọi như thế.

- Ha ha ha ha ha ha! Lão tổ, cho người biết một tin tức tốt, kế hoạch đã bắt đầu thực hiện. Ngày mai sẽ tổ chức đại tái đấu trận, khi đó... Chậc chậc, lão nhân gia người có thể thoải mái hút.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.