🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hình như thanh âm kia mới nói là nếu muốn giết Tiêu Du Tử giả phải hỏi qua y có đồng ý không? Nói vậy là Tiêu Du Tử giả quen người kia? Ánh mắt mọi người cùng nhìn hướng Tiêu Du Tử giả.

Trần Lạc ngẩng đầu, nhíu mày nhìn chằm chằm. Nói thật hắn cũng không biết người đến là ai, nhưng Trần Lạc thấy rất quen. Đặc biệt là lực lượng bí ẩn trong trạng thái đại tinh thần băng hà làm Trần Lạc thấy vô cùng quen thuộc. Sẽ là ai?

Bỗng nhiên trong thủy kính to bốn, năm mươi thước giữa hư không như cái lỗ băng xuất hiện một bóng người mơ hồ, nói đúng hơn là một nữ nhân đóng băng. Không thấy rõ mặt mũi nhưng mơ hồ thấy bóng dáng băng giá.

- Ta, chính là hung thủ các ngươi muốn tìm!

Giọng nữ nhân lạnh băng, vang dội chói tai. Nàng nói nàng là hung thủ? Người ngầm giúp Tiêu Du Tử giả đánh bại Chu Hạo Phi chính là nàng sao? Có lẽ vậy. Không ai nghi ngờ, vì xem trạng thái đại tinh thần cường đại đó nàng đúng là có bản lĩnh này.

Trần Lạc là đương sự lại thấy buồn bực, lòng thầm chửi thề:

- Cha nó!

Trần Lạc không ngờ tùy tiện nói dối nhưng có người thật việc thật, cái này quá kỳ lạ.

Đường Tuấn gằn từng chữ:

- Ngươi - Là - Ai!?

Kiêng dè thì kiêng dè, nhưng không có nghĩa là Đường Tuấn sợ hãi. Huống chi bản thân Đường Tuấn là người minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần.

Trong phút chốc bóng áng Đường Tuấn biến mất, xung quanh mây mù tràn ngập, trong mây mù toát ra hơi thở làm người nghẹt thở. Đừng nói là mắt, bao gồm linh thức cũng "mù", trừ bản thân ra không thể tra xét được gì.

Đây là trạng thái đại tinh thần vân vụ của Đường Tuấn, gã là mây mù, mây mù là gã tuy hai mà một. Trong trạng thái này Đường Tuấn là vô hình, vì hiếm ai có thể cảm ứng được gã tồn tại, đã không cảm ứng được thì làm sao đấu với Đường Tuấn? Đây là chỗ khủng bố của trạng thái đại tinh thần.

- Tiêu! Du! Tử!

Nữ nhân nhấn mạnh từng chữ, như băng nứt vỡ lọt vào tai mọi người, khiến người ta không rét mà run. Khi nàng nói trọn tên Tiêu Du Tử thì mọi người ngây ngẩn.

Tiêu Du Tử?

Nữ nhân này tự xưng là Tiêu Du Tử?

Không lẽ Tiêu Du Tử là nữ nhân?

Đường Tuấn không tin bảo:

- Hừ! Từ khi nào Tiêu Du Tử là nữ nhân?

Nữ nhân tự xưng Tiêu Du Tử lạnh lùng nói:

- Ai nói với ngươi Tiêu Du Tử là nam nhân?

Nữ nhân tự xưng Tiêu Du Tử tohót lời làm mọi người chìm trong suy tư.

Đúng vậy, trên thế giới này chưa ai từng thấy Tiêu Du Tử, hắn là ai? Đến từ đâu? Thân phận là gì? Bao nhiêu tuổi? Là nam hay nữ? Tất cả đều không biết. Nếu nói Tiêu Du Tử là nữ thì cũng không phải không thể.

Trần Lạc nghe vậy rất buồn cười. Không biết cô nương này là ai chẳng những tự ngồi vào ghế còn giả mạo hắn? Đung là rừng lớn loại cây nào cũng có.

- Nàng làm sao chứng minh nàng chính là Tiêu Du Tử?

- Ta cần gì chứng minh với ngươi?

- Nàng!

Đường Tuấn nghẹn lời. Đối phương chân chân giả giả, giả giả chân chân, thân phận, thực lực đều như vậy. Đường Tuấn phải cẩn thận, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đường Tuấn e ngại thực lực của nữ nhân nhưng càng thêm kiêng dè cái tên Tiêu Du Tử.

Vân Vụ công tử Đường Tuấn hít sâu, nói:

- Ta không biết nàng có phải là Tiêu Du Tử hay không, nhưng hôm nay phải nói rõ tại sao trong Thiên Khải tửu lâu ra tay bị thương sư đệ Chu Hạo Phi của ta?

Nữ nhân tự xưng Tiêu Du Tử lạnh lùng nói:

- Hắn đáng đánh!

- Nàng khinh người quá đáng!

- Đúng rồi sao?

Thái độ của nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử rõ ràng là kiêu căng, trạng thái đại tinh thần, ngôn ngữ đều như vậy, đây mới là phong độ cao thủ quỷ tài Tiêu Du Tử nên có.

- Tốt! Dù nàng có là Tiêu Du Tử thì hôm nay ta quyết phân cao thấp với nàng!

Mây mù cuồn cuộn, băng hà cường đại nghiền ép va chạm phát ra tiếng nổ ầm ầm, chấn thiên nhiên ngũ hành nguyên tố phát ra tiếng đì đùng.

Va chạm đợt đầu, dường như không ai làm gì được ai. Nhưng Dạ Thất Nương nhìn ra được trạng thái đại tinh thần vân vụ của Đường Tuấn không đấu lại trạng thái đại tinh thần băng hà.

Dạ Thất Nương đứng ra ngăn cản:

- Chỗ này là Thanh Đế thành, hai vị thật sự muốn đánh nhau tại đây?

Một kích qua đi, đối phương cường đại làm Đường Tuấn thấy kinh khủng, gã muốn ngưng diễn trận pháp đấu một trận với nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử ngồi lại do dự. Vừa lúc Dạ Thất Nương đứng ra ngăn cản, dù Đường Tuấn không cam lòng nhưng đành thôi.

- Nhớ kỹ tên của ta, ta tên Tiêu Du Tử, nếu ai muốn chiến thì ta theo tới cùng.

Nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử nói xong kỳ lạ biến mất.

Nữ nhân tự xưng là Tiêu Du Tử biến mất nhưng để lại một đống bí ẩn, vì không ai xác định được nàng có phải là Tiêu Du Tử không, nhưng cũng không ai phu định. Không biết là thật hay giả, điều duy nhất có thể chắc chắn là Tiêu Du Tử là cao thủ trận sư lang thang minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần băng hà. Tinh thần lực của nàng siêu cường đại, nhìn từ điểm này chắc nàng là cao thủ sau lưng Tiêu Du Tử giả.

Sự thật vạch rõ rồi lại mông lung, các trận sư bàn tán xôn xao. Khi đám người lục tục tán đi, đám người Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Vân Thải Tâm cũng đi. Trên đường đi Bạch Phiêu Phiêu tức run người, không ngừng chửi rủa Trần Lạc.

Bạch Phiêu Phiêu mắng nhiếc:

- Tên kia làm ta tức chết. Lúc trước sợ đến không dám thở mạnh sau này bỗng nhiên biến ngông cuồng, chẳng những oán giận chúng ta làm việc không được còn đánh Chu Hạo Phi, ngang nhiên xưng đại gia với Đường Tuấn. Ta còn đang nghĩ có chuyện gì, thì ra hắn biết chỗ dựa đã đến. Thật là cáo mượn oai hùm! Bà nội nó, lần sau đừng để ta gặp lại, nếu không sẽ cho hắn biết tay.

Thanh Quân bĩu môi, cũng rất khó chịu:

- Thật tình, sao Tiểu Hữu Tử có thể là người như vậy? Báo hại ta lo cho hắn.

- Dạ tỷ, nữ nhân kia có phải là Tiêu Du Tử không?

Dạ Thất Nương lắc đầu, có vẻ mệt mỏi, xoa trán nói:

- Nếu nàng thật sự là cao thủ sau lưng Tiểu Hữu Tử thì khả năng nàng là Tiêu Du Tử rất cao. Các ngươi đừng quên lúc ở Thiên Khải tửu lâu nàng lợi dụng Tiểu Hữu Tử ngưng diễn ra phù văn hoàn mỹ, sơ cấp cực quang trận không gì không làm được. Chỉ quỷ tài Tiêu Du Tử mới làm được như vậy.

Đám người Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Vân Thải Tâm, bên kia nhóm Hiên Viên Đồng cũng đoán già đoán non.

- Nữ nhân kia chắc là Tiêu Du Tử?

Trịnh Thiên Tề thấy nhức đầu, vốn lần này cả đám tràn trề hy vọng đến xem Tiêu Du Tử trong truyền thuyết ai ngờ là hàng giả, người đánh bại Chu Hạo Phi không phải là hắn. Tiêu Du Tử giả chỉ là một trận sư lang thang bình thường. Sau đó cao thủ sau lưng Tiêu Du Tử giả xuất hiệ, cũng tự xưng là Tiêu Du Tử, còn là nữ nhân, thật là kỳ lạ.

Mộ Ngân phỏng đoán:

- Có lẽ, dù sao thực lực của nữ nhân đó rất cường đại.

Rốt cuộc có đúng hay không? Hiên Viên Đồng không đáp, vì nàng cũng không rõ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.