🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Mạt Mạt tỷ, đang yên lành sao hỏi hắn có quen Trần Lạc hay không làm gì? Hình như không liên quan nhau?

- A! Không có gì, chỉ thuận miệng hỏi.

Chỉ thuận miệng hỏi? Ai tin? Có ai không biết ngươi và Trần Lạc dính líu? Giờ hỏi thăm tin tức về Trần Lạc từ người xa lạ, chắc là nhớ người ta đến phát điên. Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Vân Thải Tâm liếc nhau, biểu tình như muốn nói lúc trước hỏi Hạ Mạt và Trần Lạc có gì không thì nàng chối, giờ lộ ra hết, chắc chắn nàng thích người tên Trần Lạc.

Dạ Thất Nương ngưng diễn mấy phù ấn. Giây lát sau Cửu Lê U Lam mê hoặc trận ngừng lại, biến mất. Hạ Mạt, Tiểu Hữu Tử hôn mê nằm dưới đất. Thanh Quân nghi hăọc hỏi.

Dạ Thất Nương giải thích rằng:

- Trận pháp này dù sao là mê hoặc trận có uy lực cường đại, mê hoặc linh hồn nên nguy hiểm khá lớn cho linh hồn, đây là vì sao Cửu Lê U Lam mê hoặc trận bị xếp vào cấm trận.

- Vậy linh hồn của Phiêu Phiêu tỷ...

- Yên tâm, vừa rồi lúc mở trận pháp ta luôn cẩn thận khống chế, huống chi linh hồn của Phiêu Phiêu rất cường đại, nghỉ ngơi giây lát là hồi phục. Còn tiểu tử này có lẽ sẽ bị ảnh hưởng hơi lớn nhưng không cần lo.

Dạ Thất Nương nói xong bày lam uẩn hồi xuân trận, tên như ý nghĩa, đây là trận pháp có công hiệu siêu bổ, đặc biệt ôn dưỡng linh hồn. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Hạ Mạt tụ tập lại trò chuyện.

Dạ Thất Nương, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Hạ Mạt cho rằng Trần Lạc đã xỉu nhưng đó là bọn họ nghĩ. Trần Lạc chẳng những không hôn mê mà còn tỉnh táo, tuy Cửu Lê U Lam mê hoặc trận cường đại nhưng làm sao lay động hư vọng linh hồn không sợ hãi thiên địa thần ma của hắn? Ngay từ đầu Trần Lạc chỉ giả vờ giả vịt, vốn hắn nghĩ đang chán nên kiếm chuyện vui, ai ngờ mấy cô nương này nhàm chán quá. Có một điều khiến Trần Lạc thấy khó tin là trực giác Hạ Mạt thật đáng sợ.

Theo cảm giác của Hạ Mạt nghi ngờ Trần Lạc giả bộ, còn nghi hắn là Trần Lạc. Hắn tự tin đã ngụy trang đủ hoàn mỹ, không không thể bị người nhận ra, không biết cô nương Hạ Mạt có bản lĩnh thần kỳ gì đây.

Khoảng nửa canh giờ sau Bạch Phiêu Phiêu tỉnh dậy. Lại qua một lúc sau, Trần Lạc nghĩ thời gian đã đến, làm bộ tỉnh dậy. Qua Cửu Lê U Lam mê hoặc trận biết được 'sự thật' nên đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương mất hứng thú với Trần Lạc.

Thanh niên này không phải là Tiêu Du Tử, không có tạo nghệ siêu phàm gì, tất cả do cao thủ đứng sau giở trò. Thanh niên chỉ là trận sư lang thang bình thường, không có giá trị thăm dò. Bạch Phiêu Phiêu còn coi rẻ nói Trần Lạc là đồ lừa gạt, kêu Trần Lạc rảnh rỗi ở nhà là hơn, đừng đi ra ngoài giả thần giả quỷ.

Trần Lạc không trả lời, hắn đến Vân La sơn chỉ vì rảnh rỗi muốn tìm chuyện chơi, bây giờ không thấy có gì vui, nhìn lên trời sập tối nên rời đi.

- Thật là, bận rộn hết nửa ngày ai ngờ tên kia chỉ là con rối nho nhỏ bị người lợi dụng.

Với tính cách của Bạch Phiêu Phiêu không nên tức giận như vậy, nhưng nàng bước vào Cửu Lê U Lam mê hoặc trận, biết suýt bị Thanh Quân hỏi ra chuyện thầm kín trong lòng, nàng rất hối hận. Bạch Phiêu Phiêu càng tức giận hơn, nàng trừng trị Thanh Quân một trận, sau đó trút tức giận lên đầu Trần Lạc. Bạch Phiêu Phiêu cho rằng nếu không tại Trần Lạc thì nàng sẽ không nổi lòng tò mò, làm sao vào Cửu Lê U Lam mê hoặc trận gì đó?

Dạ Thất Nương cười nói:

- Phiêu Phiêu, ngươi nên mừng đi, hắn chỉ bị người lợi dụng, nếu hắn là Tiêu Du Tử thật sự hoặc trong Thiên Khải tửu lâu là tự hắn ra tay thì đến lượt chúng ta phát điên.

Hạ Mạt nhìn bóng lưng thanh niên áo đen mũ trùm đầu gầy guộc, bỗng nhiên cảm thấy bóng lưng thật quen thuộc. Hạ Mạt kiềm không được trong đầu hiện lên bóng dáng Trần Lạc.

Chết tiệt!

Chuyện gì đây?

Hạ Mạt cảm thấy nàng sắp điên, không hiểu tại sao nàng cứ cảm giác thanh niên giả mạo Tiêu Du Tử và Trần Lạc có liên quan. Hạ Mạt lắc đầu, cố gắng không suy nghĩ nữa. Sâu trong lòng Hạ Mạt bỗng nhiên thây rất khó chịu, hơi áy náy.

Hạ Mạt nói:

- Chúng ta dụ hắn đến, dùng Cửu Lê U Lam mê hoặc trận thăm dò hắn. Giờ hắn mới tỉnh lại, linh hồn còn rát yếu ớt, hay chúng ta đưa hắn về Thanh Đế thành đi?

- Đúng vậy! Trông hắn rất đáng thương.

Thanh Quân nhìn bóng lưng cô đơn kia, nàng thấy đau lòng.

- Nói đúng, chuyện này do chúng ta mà ra, để phòng ngừa ttó nhất là đưa hắn về thành.

Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm, Dạ Thất Nương bàn bạc, cảm thấy đưa kẻ đáng thương này về Thanh Đế thành thì tốt hơn. Bọn họ không biết rằng trong mấy Vạn Tinh Văn rời khỏi Thanh Đế thành thì trong thành rối loạn. Đám trận sư chính tông tụm năm tụm ba nổi điên tìm một người, chính là người tự xưng là Tiêu Du Tử đánh bại Chu Hạo Phi trong Thiên Khải tửu lâu.

Nguyên nhân sự việc rất đơn giản, sau khi chuyện đó xảy ra liền lan nhanh khắp chốn. Một trận sư lang thang bí ẩn tự xưng là Tiêu Du Tử chỉ tùy tiện gó ngón tay đã ngưng diễn ra các phù văn, lợi dụng cực quang trận sơ cấp đánh tan mọi trận tượng Chu Hạo Phi bày ra. Cuối cùng Chu Hạo Phi dùng hết sức tiêu hao tinh thần vẫn không làm gì được thanh niên đó.

Chuyện này đồn ra ngoài Thanh Đế thành xôn xao, chấn động toàn thành. Chu Hạo Phi là ai? Đó là thiên tài trận sư cao cấp minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần mọi người đều biết. Giờ đây Chu Hạo Phi thua một trận sư lang thang, thua thê thảm hỏi sao tất cả không giật mình, khâm phục?

Vì vậy trận sư chính tông Thanh Đế thành kéo nhau lục tục tìm kiếm người tự xưng là Tiêu Du Tử, bọn họ muốn tìm hiểu rõ reàng rốt cuộc thanh niên đó có phải là Tiêu Du Tử không? Hắn thật sự lợi hại như vậy? Chuyện này không chỉ khiến trận sư chính tông mà bên trận sư lang thang cũng rục rịch. Tất cả trận sư đổ xô tìm người.

Bất đắc dĩ bọn họ tìm suốt một buổi chiều nhưng không thấy bóng dáng người bí ẩn đâu, nhưng trận sư lang thang, trận sư chính tông không từ bỏ. Bọn họ đều muốn biết người bí ẩn đó là ai.

Khiến trận sư lang thang, trận sư chính tông kích động nhất là những thanh niên tài tuấn giới trận pháp lần lượt lộ mặt, ví dụ như Phương Thiếu Khanh, Đỗ Tử Hóa, Tàng Chính, Lữ Văn Sử toàn là người minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần. Thậm chí là đám Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương trận sư ngôi sao siêu được yêu thích cũng ra mặt. Chỉ có thế? Không, nghe nói huyết tộc quý công tử Tịch Nhược Trần cũng lộ mặt.

Các trận sư ngôi sao nối gót nhau đến, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết một khi tìm ra người bí ẩn trận sư lang thang đó sẽ rất náo nhiệt. Nếu chỉ phái hệ chính tông phái ngôi sao tài tuấn xuất hiện không đến mức làm mọi người điên cuồng. Nghe nói phái hệ lang thang cũng có vài trận sư ngôi sao xuất hiện, như Trịnh Thiên Kỳ, Mộ Ngân nhờ Thiên Khải tháp mà nổi tiếng thiên hạ, đám người Hoàng Viên, Đoan Môc Huy hai năm nay mới nổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.