🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dạ Thất Nương nói ba cái tên này là trận sư ngôi sao danh xứng với thực trong giới trận pháp, dù là danh tiếng, gia thế, tạo nghệ, thực lực đều nổi bật. Thiên Tuyết công tử Vân Phi Dương, Tinh Thần công tử Đặng Dương, Vân Vụ công tử Đường Tuấn đều minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần, thành tựu sau này không thể đo lường.

Thanh Quân bật cười nói:

- Dạ tỷ tỷ, Vân Phi Dương chính là sư huynh của ta. Ta đều quá quen thuộc Đặng Dương ca ca, Đường Tuấn ca ca. Nói sao đây? Ta cộng nhận bọn họ rất tốt, có sức hấp dẫn nưhng... Ta chỉ xem bọn họ là ca ca.

- A! Ta quên, bốn người kia giống như ngươi đều là thiên kiêu mười trận tháp, chắc các ngươi thường gặp mặt.

Dạ Thất Nương vỗ trán, mỉm cười nói:

- Nếu bọn họ không được thì rồng trong cõi người Gia Cát Thiên Biên, huyết tộc quý công tử Tịch Nhược Trần thì sao?

- Gia Cát Thiên Biên? Tịch Nhược Trần? Ta có nghe về sự tích của bọn họ nhưng hình như hai người đó không phải là trận sư?

- Ha ha ha ha ha ha! Rồng trong cõi người Gia Cát Thiên Biên, huyết tộc bốn cánh quý công tử Tịch Nhược Trần đều là vu sư ngôi sao cực kỳ ghê gớm trong thế giới hiện nay, chính vì bọn họ quá nổi tiếng nên nhiều người không biết rừ vu pháp ra tạo nghệ trận pháp của hai người khá lợi hại. Ít nhất rồng trong cõi người Gia Cát Thiên Biên, huyết tộc quý công tử Tịch Nhược Trần không thua gì nhóm Vân Phi Dương, Phương Thiếu Khanh, Chu Hạo Phi.

- A!

Đám người Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm nghe Dạ Thất Nương nói xong rất giật mình. Nếu là người khác nói thì không quá đáng tin nhưng nếu là Dạ Thất Nương thì chắc chắn là sự thật. Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu là thiên kiêu của Trung Ương trận tháp có biết chút ít về chuyện này.

Bạch Phiêu Phiêu nói:

- Dạ tỷ nói đúng, tạo nghệ trận pháp của Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần đúng là rất giỏi, chẳng qua ít có người biết. Tạo nghệ trận pháp của Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần như thế nào thì phải hỏi Mạt Mạt, vì Mạt Mạt từng launạ bàn cùng Gia Cát Thiên Biên.

Đám người Thanh Quân, Vân Thải Tâm đưa mắt nhìn qua.

Hạ Mạt trầm ngâm giây lát, nói:

- Gia Cát Thiên Biên minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần, tạo nghệ trận pháp cao thâm khó dò. Về Tịch Nhược Trần ta nghe sư phụ nói hắn cũng minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần, có lẽ tọa ngehẹ không bằng Gia Cát Thiên Biên nhưng không kém hơn bao nhiêu.

- Lần này hai người kia sẽ đến Thanh Đế thành sao?

- Theo ta biết thì đúng là vậy, có lẽ Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần sẽ tham gia đại tái đấu trận với thân phận trận sư.

- Trời! Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần có phải là con người không? Một người thức tỉnh Thanh Long huyết mạch, một người thức tỉnh bốn cánh huyết tộc. Nghe nói bọn họ ngưng tụ ra linh tượng cự kỳ cường đại, không ngờ còn minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần. Tạo nghệ trận pháp biến thái như vậy có còn cho những trận sư chúng ta đường sống không?

Thanh Quân, Vân Thải Tâm tin này xong rất là khó chịu.

Bạch Phiêu Phiêu nói một câu làm tâm tình Thanh Quân, Vân Thải Tâm thoải mái hơn nhiều.

- Vậy thì sao? Cuối cùng bị Trần Lạc đánh bầm dập như thường.

- Đúng vậy! Ha ha ha ha ha ha! Vẫn là Lạc gia tuyệt nhất. A, Dạ tỷ giới thiệu Lạc gia cho người ta quen đi.

- Ta không quen người kia, ngươi tìm Mạt Mạt đi.

Dạ Thất Nương đẩy vấn đề khó khăn cho Hạ Mạt. Vốn Hạ Mạt không muốn bàn chuyện Trần Lạc nên mới đổi đề tài, ai ngờ trò chuyện một hồi rồi lại vòng về hắn.

Đối diện ánh mắt mong chờ của Thanh Quân, Hạ Mạt đành cố gượng đáp:

- Được rồi, nếu có cơ hội ta sẽ ta giới thiệu các ngươi quen.

- Oa, Mạt Mạt tỷ tỷ tốt nhất. Nào, muội muội kính ngươi một chén, đến lúc đó đừng quên phải giới thiệu cho ta.

Thanh Quân rất vui vẻ, Hạ Mạt thì cực kỳ bất đắc dĩ.

- Phải rồi Mạt Mạt, có một người cũng đến Thanh Đế thành.

Dạ Thất Nương cười bí hiểm nói:

- Ngươi đoán xem là ai?

- Ai vậy?

- Oan gia của ngươi.

- Oan gia? Ta làm gì có oan gia, Dạ tỷ đừng đùa.

- Ngươi dám nói Tiêu Vị Nhiên không phải là oan gia của ngươi sao?

Nghe cái tên Tiêu Vị Nhiên, mắt Bạch Phiêu Phiêu, Thanh Quân, Vân Thải Tâm sáng rực lên.

Thanh Quân nói ngay?

- Là Tiêu Vị Nhiên nghe đồn minh tưởng ra hai trạng thái đại tinh thần, sáng tạo quỷ vũ mê tung trận?

- Ha ha ha ha ha ha! Đúng rồi, là hắn.

- Trời, chẳng phải thiên tài biến thái này bế quan sao? Tiêu Vị Nhiên cũng tới 66?

- Theo ta biết thì ngày hôm qua hắn đã đến nơi.

- Này Mạt Mạt tỷ, oan gia của tỷ kìa.

- Từ khi nào Tiêu học trưởng thành oan gia của ta?

- Còn nói không phải? Lúc ngươi và Tiêu Vị Nhiên giành vị trí thủ tịch Trung Ương trận tháp mọi người đều nhìn ra hắn một mảnh thâm tình với ngươi. Nghe nói vì để ngươi cười, Tiêu Vị Nhiên chạy khắp ngũ hồ tứ hải thu gom tài nguyên hiếm hoi, bày ảo trận tiên cảnh xinh đẹp chỉ vì cho ngươi thấy cảnh đẹp cửu thiên.

Tiêu Vị Nhiên được giới trận pháp công nhận là kỳ tài, tuổi trẻ đã đạt được thành tựu nhiều lão trận sư lĩnh vực trận pháp suốt đời không đạt được. Sáng tạo quỷ vũ mê tung trận độc bộ thiên hạ, minh tưởng ra hai trạng thái đại tinh thần chấn động một thời. Không ai biết tạo nghệ trận pháp của Tiêu Vị Nhiên như thế nào, chỉ biết là siêu cường đại, mạnh đến nỗi có thể xoay chuyển thiên địa âm dương.

Chân tình Tiêu Vị Nhiên đối với Hạ Mạt đồn khắp nơi, bày ảo trận tiên cảnh cho nàng được xem là một đoạn giai thoại. Không ai hiểu nổi tại sao Hạ Mạt từ chối Tiêu Vị Nhiên, một kỳ tài rất có thể là siêu sao của giới trận pháp. Mọi người rất tò mò, đặc biệt là Thanh Quân.

Thanh Quân liên tục hỏi dồn Hạ Mạt lý do từ chối Tiêu Vị Nhiên.

- Không có lý do gì, chẳng qua không cảm giác.

- Này Mạt Mạt tỷ, còn muốn cảm giác gì nữa? Dây là Tiêu Vị Nhiên, không chỉ có tiềm lực lớn mà còn hiểu lãng mạn, nam thần trong mộng của biết bao nữ nhân. Mạt Mạt tỷ còn nói là không có cảm giác?

- Thanh Quân, ngươi chưa tiếp xúc với Tiêu Vị Nhiên nên không biết con người của hắn. Tiêu Vị Nhiên rất lợi hại, biết lãng mạn nhưng...!

Bạch Phiêu Phiêu lên tiếng:

- Tiêu Vị Nhiên rất tự kiêu, cuồng ngạo, không đặt ai trong lòng. Lúc trước Tiêu Vị Nhiên và Mạt Mạt giành vị trí thủ tịch, Mạt Mạt nói muốn hắn dốc hết sức nhưng hắn lại cố ý nhận thua, chẳng phải nói cho mọi người biết hắn cố ý nhường ngôi thủ tịch cho Mạt Mạt sao? Loại người không chịu nghĩ cho cảm nhận người khác làm sao Mạt Mạt thích được?

- Nói cũng đúng, ta rất ghét loại người ích kỷ, cậy tài khinh người, tự nghĩ cho mình, kiêu ngạo tự phụ, làm người ta ghét!

Thanh Quân cũng là loại ăn hàng, từ khi ngồi xuống ghế miệng cứ nhai suốt.

Thanh Quân nói:

- Nhưng nói đi phải nói lại, biến thái như Tiêu Vị Nhiên đều đến, còn có Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần tham gia, lần này náo nhiệt đây. Các ngươi nói xem bên phái hệ lang thang có bao nhiêu cao thủ đến? Ta nghe đồn thì không bao nhiêu người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.