Ba người điên cuồng dốc hết sức lực, phát ra linh quyết, cách đánh này tiêu hao rất lớn với linh hồn, linh quyết.
Khi Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích đánh ra năm mươi hai linh quyết thì ngừng lại. Đỗ Phong đánh ra sáu mươi bảy linh quyết cũng ngừng. Ba người nằm sấp trên lôi đài, thở hổn hển, mặt xám xịt không còn chút máu. Đây là dấu hiệu suy kiệt, linh hồn Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích mệt mỏi, linh nguyên hao hết. Ba người như bãi bùn nằm trên lôi đài, mắt thẫn thờ nhìn không khí, trong mắt Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích tràn ngập kinh hoàng, sợ hãi.
Phía xa, Trần Lạc đứng yên tại chỗ, từ đầu đến cuối hắn không nhúc nhích một li. Biểu tình, ánh mắt đều như cũ, Trần Lạc đứng đó tựa cái bóng lặng lẽ.
Yên tĩnh.
Tĩnh lặng như đêm khuya.
Nơi đây có hơn một ngàn người nhưng không ai ra tiêngs, mọi người giật mình nhìn thanh niên áo lam phía xa.
Khi ba người Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Hạ Hầu Kích điên cuồng phát ra các đợt linh quyết mọi người mới điều tra ra ánh sáng chợt lóe trên người thanh niên áo lam là một loại lực lượng linh nguyên. Nhưng bọn họ không biết là linh nguyên gì mà cường đại như vậy, mạnh đến nỗi chỉ lóe lên đã lặng lẽ đánh tan linh quyết ẩn chứa năm mươi vạn quân, dao động không kịp sinh ra, không chút thanh âm.
Khi thanh niên áo lam tuyên bố muốn nhường Đỗ Phong tám mươi chiêu thì mọi người nghĩ hắn là đồ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231330/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.