🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- A? Chỉ cổ vũ sao?

Kim Tinh Vũ nheo mắt nhấn mạnh bốn chữ cổ vũ.

- Chỉ cổ vũ.

Mạnh Giản hỏi lại:

- Không biết hai vị thì sao?

- Tất nhiên là giống Mạnh huynh, cổ vũ cho Vũ Hóa Phi của Vinh Diệu đoàn chúng ta.

- Ha ha ha ha ha ha! Thật không?

Mạnh Giản, Kim Tinh Vũ biết rõ mục đích của nhau, ngầm hiểu. Học viện khác nhau Vinh Diệu đoàn khác nhau đã định quan hệ giữa Mạnh Giản và Kim Tinh Vũ gay gắt. Không chỉ hai người kia, đội trưởng Lý Mặc của Thiên Cương Vinh Diệu đoàn, đội trưởng Diệp Hồng của Thiên Không Vinh Diệu đoàn đều như nhau. Mấy đội trưởng chào hỏi nhau, mặt ngoài nói chuyện vui vẻ nhưng trong bụng tính kế.

Bọn họ trò chuyện, ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi cũng nói chuyện.

Lúc này Đỗ Phong tới gần:

- Ba vị có khỏe không?

Ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi gật đầu chào Đỗ Phong, trong bụng thì ghét gã cay đắng. Dù sao ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi xếp tốp mười trên bảng thi thí luyện, Đỗ Phong mới xếp hạng sáu mươi mấy. Bây giờ thì sao? Đỗ Phong đứng ngang ngửa với ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi trên Nhân bảng, còn vào tầng hai mươi sáu Trung Ương Thử Luyện tháp, cao hơn bọn họ nhiều.

Cho nên ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi rất khó chịu với Đỗ Phong, mặt ngoài thì không lộ ra chút gì. Tuy nhiên Đỗ Phong nói câu tiếp theo làm mặt ba người sa sầm.

- Nếu không có tin đồn lần này ta thật tình không biết Trần Lạc có bản lĩnh lớn như vậy, lúc thi thí luyện ba ngươi vây công hắn chẳng những không đụng được một ngón tay của hắn mà còn bị hắn một mình đá ra ngoài hết. Thật là... Ha ha ha ha ha ha!

Lời nói của Đỗ Phong như thanh kiếm bén cắm vào tim ba người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi.

Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên không đáp.

Hạ Hầu Kích lạnh lùng cười:

- Theo ta được biết thì Đỗ huynh bị Trần Lạc cho một chiêu hổ gầm chi uy chấn ngất đúng không?

- Đúng vậy! Ta công nhận, nên hôm nay ta đến đây.

So sánh thì da mặt Đỗ Phong dày hơn tất cả, biểu tình tỏ rõ cuồng ngạo.

Đỗ Phong cười nói:

- Ta thấy ba người quay về là hơn, nếu hợp tác rồi lại bị Trần Lạc đánh bại thì sau này làm sao sống?

Hạ Hầu Kích biến sắc mặt nói:

- Ngươi...!

Hạ Hầu Kích tức giận quát:

- Đỗ Phong, ta thấy ngươi muốn chết đúng không?

Biểu tình Đỗ Phong khinh thường nói:

- Chỉ bằng vào ngươi?

- Có giỏi thì hai ta đánh trước một trận!

- Ta đang có ý này!

Tình huống gì đây?

Chẳng phải hôm nay bốn người Hạ Hầu Kích, Vũ Hóa Phi, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong đến ước chiến với Trần Lạc sao? Tại sao Trần Lạc chưa xuất hiện mà Đỗ Phong, Hạ Hầu Kích đã hục hặc? Hai người không ai phục ai, sắp kéo nhau lên lôi đài đánh nhau. Tuy nhiên đội trưởng Thiên Không Vinh Diệu đoàn kêu Hạ Hầu Kích lại, đội trưởng Mạnh Giản Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn cũng quát ngăn cản Đỗ Phong.

Không biết là ai hét lên:

- Người Chấp Pháp Đường đến!

Mọi người giương mắt nhìn, thấy có nhiều người từ xa tới gần. Hai mươi người ngực treo huy chương rất bắt mắt, là huy chương chấp pháp viên.

Đúng là người của Chấp Pháp Đường.

Mọi người biết mặt chấp pháp viên dẫn đầu, là một đội trưởng của Chấp Pháp Đường, tên Phong Bưu, có biệt danh là Phong quản sự. Bởi vì Phong Bưu rất thích lo chuyện bao đồng, đặc biệt có đánh nhau trong Trung Ương học phủ là sẽ thấy mặt gã. Đương nhiên Phong Bưu không chõ mũi vào mà đứng bên cạnh canh chừng, một khi phát hiện đệ tử làm trái quy tắc sẽ bắt đi ngay.

- Đã lâu rồi trước cửa Long Xà viện không náo nhiệt như vậy.

Vóc dáng Phong Bưu cao to, long hành hổ bộ đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn lướt mọi người có mặt.

Phong Bưu cười nói:

- Mạnh Giản đội trưởng Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn, Diệp Hồng đội trưởng Thiên Không Vinh Diệu đoàn, Lý Mặc đội trưởng Thiên Cương Vinh Diệu đoàn, hai đội trưởng Kim Tinh Vũ, Vân Mai Thiên Quân Vinh Diệu đoàn. Ô, toàn là danh nhân.

Phong Bưu đột nhiên đến làm các đội trưởng Vinh Diệu đoàn giật nảy mình, liếc nhau thầm thắc mắc.

Lý Mặc đội trưởng Thiên Cương Vinh Diệu đoàn đứng ra hỏi:

- Lôi đài chiến thư không làm trái quy định của học phủ, không biết Phong đại đội trưởng lần này đến đây có chuyện gì?

- Ta có bảo lôi đài chiến thư làm trái quy tắc sao?

Phong Bưu nhìn các đội trưởng Vinh Diệu đoàn, cười nói:

- Các vị đừng lo, muốn làm gì tùy ý. Hôm nay người Chấp Pháp Đường đến chỉ để xem náo nhiệt, không có chuyện gì khác.

Xem náo nhiệt?

Sợ là không đơn giản như vậy. Người nghe tiếng Phong Bưu đều biết tính tình của gã, cái gọi là xem náo nhiệt chính là chờ ai làm trái quy định sẽ bắt giữ. Nhưng xem tình huống hiện giờ chỉ đánh nhau quy mô lớn mới xem như trái quy định Trung Ương học phủ, lôi đài chiến thư thì không. Từ ý nghĩa nào đó Trung Ương học phủ ủng hộ đánh nhau, nếu không đã chẳng xây dựng chiến chi quảng trường, trong quảng trường sẽ không nhiều lôi đài như vậy.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, Trần Lạc vẫn không xuất hiện, đám người bàn tán xôn xao.

- Cái tên họ Trần đúng là không có chút khí phách. Bốn người Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi đã đặt lôi đài ngay trước cửa, không ngờ tên kia vẫn làm rùa đen rút đầu, hắn nhát gan đến thế sao?

- Lá gan của họ Trần đúng là nhỏ xíu, có thể là bị tình huống này hù sợ? Nói đi phải nói lại, bốn người Hạ Hầu Kích, Đỗ Phong, Vân Cảnh Thiên, Vũ Hóa Phi đi nước cờ này quá độc, đặt lôi đài ngay trước cửa Long Xà viện. Họ Trần kia ra cũng không được, mà không ra thì không được. Đi ra sẽ bị bốn người đánh tơi tả, mất hết mặt mũi. Nếu không ra, chậc chậc, cái tên Trần Lạc hoàn toàn đen, sau này hắn muốn ngẩng đầu làm người cũng khó, sợ là suốt đời sẽ cõng sự sỉ nhục này.

- Ta còn tưởng Trần Lạc là nhân vật gì lợi hại lắm, hóa ra chỉ là con rùa rút đầu, buồn cười chết.

Sự kiện lần này khuấy động gió mưa khắp Trung Ương học phủ. Không chỉ Bốn đại viện, đệ tử viện khác đều nghe tin. Lý Đoan lúc trước bị Trần Lạc tát mười cái trong Tàng Thư tháp từ sáng sớm đã chạy đến, gã luôn muốn trả thù hắn nhưng tiếc là không tìm được cơ hội. Bây giờ bốn học viên mới đỉnh cao vì khiêu chiến với Trần Lạc không tiếc đặt lôi đài trước cửa Long Xà viện, sao Lý Đoan chịu bỏ qua sự kiện sung sướng này? Lý Đoan rất mong chờ thấy Trần Lạc bị bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi đánh bầm dập.

Thấy Trần Lạc vẫn không dám lộ mặt, Lý Đoan hận không thể xông vào Long Xà viện kéo hắn ra.

Không chỉ Lý Đoan đến, các chỉ đạo viên khác của Tàng Thư tháp cũng tới, Vân Phàm có mặt. Lúc trước Vân Phàm chỉ biết Trần Lạc là người kỳ lạ đọc sách rất nhanh, kiến thứ lý luận lĩnh vực luyện bảo siêu đẳng. Vân Phàm không ngờ trong cuộc thi thí luyện Trần Lạc đá bốn người Hạ Hầu Kích, Vân Cảnh Thiên, Đỗ Phong, Vũ Hóa Phi nổi bật hàng đầu trong học viên mới ra cuộc chơi. Nhưng tại sao thứ tự xếp hạng thí luyện không có tên Trần Lạc?

Tại sao Trần Lạc không ra ứng chiến?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.