Không chỉ mình Trần Lạc ngạc nhiên, mờ mịt. Từ khi vào Long Xà viện thì Mộc Nha há hốc mồm, không chịu nổi hỏi ra nghi ngờ trong lòng:
- La Phù học trưởng, xin hỏi Long Xà viện chúng ta có bao nhiêu đệ tử?
- À, để ta tính.
La Phù bấm tay tính nhẩm, một lúc sau đáp:
- Cũng cỡ hai ngàn người.
Mộc Nha nghi hoặc hỏi:
- Hơn hai ngàn người vậy là nhiều, tại sao không thấy bóng dáng các vị học trưởng? Chẳng lẽ các 0Bắc Đẩu Vực đều đang tu luyện?
- Nguyên nhân chủ yếu là vì Long Xà viện chúng ta quá lớn, đệ tử không nhiều lại rải rác. Trừ phi có hoạt động tập thể, bình thường khó thấy mặt nhau.
- La Phù học trưởng, xin hỏi Long Xà viện chúng ta lần này chiêu vào bao nhiêu học viên mới?
- Cộng hai ngươi là năm người.
Mộc Nha kêu lên:
- Năm người?
Mộc Nha khó tin trợn tròn mắt, hỏi:
- Đệ tử trúng tuyển cỡ mấy ngàn người, dù tính bình quân mấy học viện thì Long Xà viện chúng ta không nên chỉ có năm học viên.
Không ngờ La Phù dừng bước liếc Mộc Nha, hỏi ngược lại:
- Ngươi không biết thật hay là giả ngu?
- Ta thật tình không biết.
Mộc Nha hỏi Trần Lạc:
- Bạn học Trần có biết không?
Trần Lạc lắc đầu ý bảo mình không biết gì, hắn cũng rất muốn biết chuyện gì đây.
- Ài, người mới lần này sao khờ vậy.
Có vẻ La Phù rất thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231266/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.