🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Nói vậy ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên chỉ có một con đường chết? Dù Trần Lạc mở linh hải, may mắn chịu được nhưng không thể tu luyện là chỉ có nước chết?

- Trước mắt là thế.

- Sao có thể như vậy?

Tiết Thường Uyển đứng ngây tại chỗ, phức tạp nhìn thiếu niên áo lam, lòng lo âu hơn xa kinh ngạc.

Không chỉ Tiết Thường Uyển, Đồ lão Tà cũng có cùng nỗi lòng. Vẻ hưng phấn, kích động trên khuôn mặt nhăn nheo không còn, thay thế là lo âu, sốt ruột.

- Bà nội nó, lão tử đã quên. Đại Nhật linh nguyên quá bá đạo, quá cường đại, bá đạo đến mức không công pháp nào khống chế được. Làm sao đây?

Đồ lão Tà sốt ruột đi tới đi lui, nói:

- Vạn Động công? Không được! Hám Thiên công? Hình như cũng không được, Cửu Đỉnh công?

Trần phú ông liệt kê một loại công pháp linh quyết số một số hai trong cảnh giới thứ ba. Trong đó Hám Thiên công, Cửu Đỉnh công được gọi là công pháp mãnh liệt nhất, có thể khống chế kiêu dương linh nguyên xếp hạng nhất trong thuộc tính hỏa, nhưng không thể khống chế Đại Nhật linh nguyên.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ luôn im lặng bỗng lên tiếng:

- Mộ ta có một bộ công pháp nhưng không biết có khống chế được Đại Nhật linh nguyên không.

- Công pháp gì?

Đồ lão Tà biết nếu Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ đã lên tiếng thì tất nhiên không phải công pháp bình thường. Đồ lão Tà không nghĩ ra có công pháp gì khiến Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhắc đến, vì theo lão biết trong thiên hạ không có một loại công pháp có thể khống chế Đại Nhật linh nguyên.

- Đồ lão Tà có biết kỷ nguyên thứ ba, thời đại hoang dã có một bộ kỳ công cái thế không? Không biết là ai sáng tạo ra kỳ công kia, lưu truyền đã lâu, chưa một ai tu luyện thành công.

Kỷ nguyên thứ ba?

Kỳ công cái thế?

Không ai tu luyện thành công?

Đồ lão Tà ngẫm nghĩ, la lên:

- Ngươi đang nói đến bộ công pháp ai luyện kẻ đó chết, không linh nguyên nào dám điều khiển cái thế kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa?

- Đúng vậy!

Nghe nhắc Thôn Thiên Phệ Địa, biểu tình đám người Cổ Du Nhiên, Tiết Thường Uyển biến sắc, bọn họ có thấy ghi chép về bộ cái thế kỳ công này trong sách cổ. Nghe nói tu luyện bộ công pháp kia có thể nuốt tất cả thứ ẩn chứa linh tức, ví dụ linh lực, linh khí, linh bảo vân vân. Không phải hấp thu mà là nuốt, cắn nuốt rồi biến thành của mình, linh lực tăng vọt, linh nguyên cường đại không gì sánh bằng. Nhưng người tu luyện công pháp kia cuối cùng bởi vì không thể chịu nổi linh nguyên tăng vọt mà tự nổ chết, bởi vậy Đồ lão Tà mới bảo bộ công pháp ai luyện kẻ đó chết, không linh nguyên nào dám điều khiển.

- Đại Nhật linh nguyên là không công pháp nào khống chế được, Thôn Thiên Phệ Địa là không linh nguyên nào dám khống chế. Ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên là một con đường chết, tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa cũng chết. ý ngươi là để hai tồn tại khủng bố này đụng độ, lấy độc trị độc?

Thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ gật đầu, Đồ lão Tà suy tư giây lát, thấy đây là cách cuối cùng. Nhưng mấu chốt là cái thế kỳ công Thôn Thiên Phệ Địa đã biến mất theo thời địa hoang dã chấm dứt trong dòng sông thời gian, đi đâu tìm nó? Đang lúc Đồ lão Tà vắt óc suy nghĩ chợt nhớ Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ có nói gã cầm công pháp Thôn Thiên Phệ Địa.

Chẳng lẽ...

- Tiểu tử Thất Dạ, ngươi... Tiểu tử ngươi thật sự có bộ công pháp kia sao?

Thấy Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ gật đầu, Đồ lão Tà kích động, đám người Cổ Du Nhiên, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh cũng kích động. Dù sao Thôn Thiên Phệ Địa là công pháp cái thế trong truyền thuyết.

- Trong thâm uyên Mộ ta tình cờ gặp di tích hoang dã, tìm được bộ công pháp kia trong di tích.

Lòng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ máy động, vươn tay ra. Một khối lệnh bài thủy tinh xuất hiện trong lòng bàn tay Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ. Đồ lão Tà chộp lấy, linh thức điều tra, giây sau lão mở mắt ra, biểu tình kích động.

Đồ lão Tà lẩm bẩm:

- Quả nhiên là Thôn Thiên Phệ Địa, không ngờ lão có thể chính mắt thấy bộ công pháp này khi còn sống.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ lắc đầu, khẽ thở dài:

- Điều đáng tiếc duy nhất là chỉ ẩn chứa ngũ tủy!

- Tiếc cái đầu ngươi! Thôn Thiên Phệ Địa bản gốc đã sớm bị hủy, thời địa hoang dã chỉ có hai mươi hai đại nhân vật tu luyện bộ kỳ công này. Tuy cuối cùng bọn họ đều chết nhưng mỗi người để lại tinh tủy công pháp trong đó ẩn chứa nhiều nhất là công pháp ngũ tủy Đông La Đại Đế để lại. Tiểu tử ngươi còn nói tiếc, đúng là mặt dày!

Đồ lão Tà cằn nhằn xong chợt ngớ người, quái dị nhìn Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.

Đồ lão Tà chất vấn:

- Tu vi của tiểu tử ngươi tiến triển mau như vậy có phải là do tu luyện bộ kỳ công này?

- Sau khi có được linh quyết Thôn Thiên Phệ Địa Mộ ta do dự thật lâu nhưng cuối cùng từ bỏ, Mộ ta không có gan tu luyện.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nói:

- Hai mươi hai người tu luyện bộ công pháp kia trong thời đại hoang dã có ai không phải thiên kiêu một thời? Cuối cùng đều chết vì Thôn Thiên Phệ Địa. Mộ ta vốn định hủy bộ công pháp hại người này nhưng không nỡ, chẳng ngờ huynh đệ của ta ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên, giao Thôn Thiên Phệ Địa cho hắn không biết là phúc hay họa, chỉ trời mới biết.

- Đúng vậy! Tiểu tử này ngưng tụ ra Đại Nhật linh nguyên là con đường chết, tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa cũng chỉ có đường chét. Lợi dụng Đại Nhật linh nguyên tu luyện Thôn Thiên Phệ Địa không biết chừng có thể tu ra con đường sống, chỉ ông trời mới biết.

Một nữ nhân từ sau lưng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ bước ra, nhẹ giọng hỏi:

- Quân thượng, chúng ta đã chậm trễ quá nhiều thời gian, nếu không đi thì sợ là không kịp.

- Đúng là không còn nhiều thời gian.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nhắm mắt lại, lắc đầu khẽ thở dài:

- Khó khăn lắm mới gặp lại tiểu huynh đệ của ta, không kịp nói một câu, thật không cam lòng.

Ngón tay Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ bấm đốt, lòng bàn tay ngưng tụ ánh sáng đen. Giây lát sau ánh sáng đen ngưng tụ ra một thứ kỳ lạ, Đồ lão Tà không thấy ra đó là thứ gì. Khối thủy tinh Thôn Thiên Phệ Địa từ tay Đồ lão Tà bay sang tay Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ đi tới gần nói:

- Tiểu cô nương, chờ huynh đệ của Mộ ta tỉnh lại hãy giao cho hắn.

Tuy Đồ lão Tà không biết thứ Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ ngưng tụ là cái gì nhưng lão thấy gã bỏ Thôn Thiên Phệ Địa vào trong, biết gã thi triển đại thần thông gì đó nhét nhiều bảo bối vào ánh sáng đen.

Tiết Thường Uyển nhận Thôn Thiên Phệ Địa, gật đầu, nói:

- Ta sẽ.

Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ kêu lên:

- Tuyết.

Nữ nhân sau lưng Hắc Ám Ma Quân Thất Dạ nói:

- Xin quân thượng hãy ra lệnh.

- Hai bình Thất Thải Vân Tuyền.

Thất Thải Vân Tuyền?

Đây chính là cửu thiên thần phẩm! Cửu thiên là đâu? Nó là chỗ bí ẩn như thâm uyên, đồn rằng ở trên chín tầng mây. Thất Thải Vân Tuyền là thứ người tu hành tha thiết ước mơ, bởi vì Thất Thải Vân Tuyền có thể ôn nhuận linh hồn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.