Đồ lão đầu nhi không nói tiếp, lão bất nhẫn.
- Nói tiếp đi, mởthất bại thì sao?
- Mộ khi mở thất bại, nếu may mắn sẽ ra linh hải bình thường, còn xui thì... Mở ra linh hải không phải linh hải mà là tử hải.
- Tử hải? Là sao?
- Tử hải tức là linh hải đã chết, không có ý nghĩa gì, sẽ dần héo rút rồi biến mất, tựa như xác người mục rữa. Linh hải là căn nguyên của vu sư, nếu linh hải biến mất tuy có thể tiếp tục tu luyện nhưng mất đi linh hải bảo vệ thì sẽ không tiến được xa.
Thấy Trần Lạc im lặng, Đồ lão đầu nhi an ủi hắn:
- Tiểu Lạc, ngươi đừng buồn, dù sao ngươi có thiên phú lĩnh vực trận pháp rất cao, chỉ cần ngươi dốc sức vào trận pháp thì tương lai tuyệt đối thành công trong đại nghiệp trận sư.
Nghe Đồ lão đầu nhi nói một hồi Trần Lạc thấy mờ mịt, hắn không biết mình mở ra là tử hải hay Giới chi linh hải.
Trần Lạc trầm ngâm nói:
- Nếu mở ra tử hải thì lực lượng biến dị có còn không?
- Tử hải chính là linh hải chết, linh hải đã chết thì làm sao có lực lượng biến dị?
- Lão có chắc không?
Đồ lão đầu nhi gật đầu, nói:
- Gia gia chắc chắn trăm phần trăm.
Trần Lạc bật cười. Bây giờ Trần Lạc có thể sử dụng lực lượng biến dị tức là hắn không mở ra tử hải, còn về có phải Giới chi linh hải hay không thì hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231172/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.