Đúng vậy! Không thể tin, đặc biệt là Diệp Thanh. Bởi vì Diệp Thanh phát hiện Vân linh Ngọc Hồn Trụy huyền diệu vô cùng này rất quen mắt, giống y như sợi dây chuyền mấy năm trước Trần Lạc tặng cho nàng. Không! Không phải rất giống, Diệp Thanh nghi ngờ đúng là dây chuyền đó, vì có khắc hàng chữ... Trần Lạc đã khắc.
Cái này... Có thể không?
Không! Tuyệt đối không có khả năng!
Chắc chắn là tình cờ, chắc chắn!
Đám người Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển ngồi bên cạnh phát hiện biểu tình của năm người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm, Vạn Lập Quần, Mộ Hạo là lạ thì thắc mắc hỏi:
- Các ngươi sao vậy? Sao biểu tình là lạ?
Đinh Tử Hiên trợn tròn mắt nhìn kỹ Vân linh Ngọc Hồn Trụy, thỉnh thoảng liếc Diệp Thanh rồi lại nhìn Vân linh Ngọc Hồn Trụy.
- Diệp... Diệp Thanh!
Bạch Kiếm ngồi bên cạnh không hiểu sao mặt vặn vẹo, lắp bắp nói:
- Vân... Vân linh Ngọc Hồn Trụy này sao trông giống dây chuyền Trần Lạc tặng cho ngươi?
Vạn Lập Quần ngây ngốc gật đầu, nói:
- Ta thấy hơi giống.
Đinh Tử Hiên xoay người nhìn Diệp Thanh mong được xác nhận.
Đám người Vũ Hóa Phi, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển thấy tình hình này thì ngu ngơ. Có ý gì? Cái gì gì mà giống y như dây chuyền Trần Lạc tặng?
Diệp Thanh lắc mạnh đầu, sắc mặt khó xem nói:
- Không! Tuyệt đối không có khả năng!
- Sao không thể? Ta thấy nó giống y. Chẳng lẽ ngươi đã quên?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231150/chuong-100.html