Vấn đề này làm Trần Lạc rấtrối rắm, hắn suy nghĩ mấy canh giờ vẫn không nghĩ ra. Trần Lạc thở dài,lắc đầu không suy nghĩ nữa. Tuy con người Trần Lạc không rộng rãi nhưngcũng không thích rúc vào sừng trâu. Trần Lạc luôn nhớ kỹ một câu nói của sư phụ Vân Du Tử, có một số việc ngươi chỉ có thể thích ứng trong mọitình cảnh, bởi vì ngươi bất lực. Chuyện nên đến sẽ đến, không nên đếnthì sẽ vĩnh viễn không tới.
Linh thạch là tiền trong thế giới này, đa số sản xuất từ các linh sơn mạch khoáng.
Vào buổi chiều Trần Lạc, Ngưu Manh đi dạo trên đường cái Trường Tínthành chuẩn bị bán mười bốn ma đan Hỏa Vân thú trong Tùng Lâm Tiểu linhGiới đi đổi một ít linh thạch. Theo thị trường thì số ma đa đó đủ bánbảy trăm viên linh thạch, điều này khiến Ngưu Manh hơi hưng phấn. Bảytrăm linh thạch là món tài sản khá lớn với Ngưu Manh, nên biết rằng gãlàm tạp công ở bên ngoài một tháng chỉ kiếm được hai mươi viên linhthạch. Nếu không mua tài nguyên tu hành thì hai mươi khối linh thạch đủcho Ngưu Manh tiêu dùng rất lâu.
- Lão Ngưu, cửa hàng nào chính quy, lớn nhất Trường Tín thành vậy?
Trần Lạc suy nghĩ nên bán một viên Hỏa Vân Tinh đi, tạm thời hắn chưacần dùng nó chẳng bằng bán đi đổi linh thạch, cho đám học đồ Tiểu KimCâu học viện mua một ít tài nguyên tu hành.
- Cửa hàng nào chính quy, lớn nhất sao? Chắc là cửa hàng Thiên Khải.
- Thiên Khải? Cha nó!
Nghe Trần Lạc chửi thề, Ngưu Manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vu/3231109/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.