🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đinh Tử Hiên không an ủi Diệp Thanh mà xin lỗi Tiết Thường Quyển:

- Ngại quá, khiến Thường Uyển Tiết Thường Quyển chê người.

Tiết Thường Quyển cười cười, không nói gì thêm, nàng không có hứng thú với chuyện này.

Tiết Thường Quyển nhìn phía trước, nói:

- Chúng ta mau đi đi.

Trong sơn mạch khắp nơi là đường hầm, Tiết Thường Quyển cầm một khối la bàn để điều tra mức dao động trận pháp mạnh hay yếu, phân biệt ra đi hướng nào gần hơn. Khoảng một canh giờ sau mấy người đến một chỗ kỳ lạ, phái đối diện có một cánh cửa đá.

- Cửa đá? Chẳng lẽ nơi này có người cư ngụ?

Đám người Đinh Tử Hiên, Tiết Thường Quyển, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh trông thấy cửa đá thì cực kỳ ngạc nhiên. Bọn họ cho rằng sơn mạch biến dị vì ma thú triều bái bây giờ có vẻ không đơn giản. Bạch Kiếm định bước tới đẩy cửa đá ra nhưng Tiết Thường Quyểnquát ngăn lại.

- Cửa đá có trận pháp, đừng đụng lung tung.

Nghe nói có trận pháp thì Bạch Kiếm vội rụt tay về, lúc trước gã từng chịu thiệt bởi trận pháp nên hết sức e ngại thứ này.

Tiết Thường Quyển chỉ một chỗ lõm bên cạnh cửa đá, đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh nhìn qua. Quanh chỗ lõm có một bức tranh, bọn họ không hiểu trận pháp, chỉ biết đây là một loại trận tượng. Đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh giương mắt nhìn hướng Diệp Thanh.

Tiết Thường Quyển được biệt danh thiên kiêu chi nữ của Kim Thủy Vực trừ lĩnh vực tu hành có tạo nghệ phi phàm ra nàng hơi tinh thông lĩnh vực trận pháp. Nghe nói Tiết Thường Quyển là tinh vị trận sư đã qua trận pháp công hội chứng thực.

Tiết Thường Quyển vừa giải thích vừa quan sát trận tượng:

- Đây là một trận pháp cơ quan, nếu không mở ra chính xác, tùy tiện chạm vào cửa đác sẽ khởi động cơ quan.

Bạch Kiếm hỏi:

- Thường Uyển tiểu thư có cách phá giải nó không?

Tiết Thường Quyển không giấu diếm:

- Ta chỉ là một trận sư bình thường, có thể bày trận pháp bình thường nhưng không quá tinh thông đạo phá giải. Nhưng ta sẽ... Cố gắng.

Tiết Thường Quyển rất khiêm tốn nói mình chỉ là trận sư bình thường, nàng thật sự không giỏi về đạo phá giải.

Bạch Kiếm lộ biểu tình thất vọng:

- À, vậy sao.

- Bạch Kiếm, ngươi nói chuyện chú ý một chút.

Đinh Tử Hiên đứng ra nói:

- Tuy ta không phải trận sư nhưng biết muốn phá giải một trận pháp khó khăn hơn bày trận pháp rất nhiều. Trong một trăm trận sư có một người hiểu đạo phá giải đã là giỏi.

Bạch Kiếm bĩu môi nói:

- Ta có nói gì?

Bạch Kiếm thuận miệng nói:

- Nếu có Thông Thiên lão tổ thì tốt quá, cái tên như thần nghe nói có thể tự do ra vào Tiểu Linh giới của Trung Ương học phủ. Có Thông Thiên lão tổ ở đây thì búng tay một cái là phá giải trận pháp cơ quan nho nhỏ này dễ như chơi.

Nếu tính chỉ số thông minh thì Bạch Kiếm không ngu hơn Đinh Tử Hiên. Bạch Kiếm biết Đinh Tử Hiên thích Tiết Thường Quyển, mới rồi gã chỉ thuận miệng nói chứ không châm chích nàng mà Đinh Tử Hiên đã vội vã đứng ra bảo vệ. Bây giờ Bạch Kiếm nói mấy lời kia rõ ràng bảo: Đinh Tử Hiên muốn bảo vệ nữ thần của mình đúng không? Ta nâng Thông Thiên lão tổ để xem ngươi bảo vệ thế nào. Nữ thần của ngươi lợi hại đúng không? Nhưng giỏi bằng Thông Thiên lão tổ không? Người ta dám uy hiếp cả Quang Minh điện, nữ thần của ngươi dám không?

Quả nhiên khi Bạch Kiếm nhắc đến Thông Thiên lão tổ thì Đinh Tử Hiên không biết phản bác như thế nào. Nhân vật Thông Thiên lão tổ quá lợi hại, mọi người đặt biệt danh Thông Thiên lão tổ là ý chỉ tạo nghệ lĩnh vực trận pháp của hắn đã đến trình độ thông thiên triệt địa.

Đinh Tử Hiên an ủi Tiết Thường Quyển:

- Thường Uyển, con người Bạch Kiếm không hiểu chuyện, nàng đừng để bụng.

Tiết Thường Quyển cười khẽ, nhìn chăm chú vào trận tượng.

Tiết Thường Quyển nói:

- Hắn nói đúng, về đạo phá giải lĩnh vực trận pháp thì thế giới này e rằng không ai sánh bằng Thông Thiên lão tổ. Ta chỉ là một trận sư bình thường sao có thể so sánh với Thông Thiên lão tổ?

Bạch Kiếm khẽ kêu:

- A?

Biểu tình Bạch Kiếm vui vẻ hỏi:

- Nàng cũng là người tôn sùng Thông Thiên lão tổ sao?

Thấy biểu tình của Bạch Kiếm thì có vẻ gã là người hâm mộ Thông Thiên lão tổ.

- Tôn sùng sao? Có lẽ đi.

Tiết Thường Quyển lắc đầu rồi lại gật đầu, nói:

- Ta chỉ tôn sùng tạo nghệ đạo phá giải lĩnh vực trận pháp của Thông Thiên lão tổ xuất thần nhập hóa, còn những hành động của hắn thì xin lỗi, ta không chấp nhận.

Biểu tình Bạch Kiếm thất vọng ồ lên, nói:

- Ta không hiểu trận pháp nhưng ta tôn sùng Thông Thiên lão tổ, hắn như thần trong mắt ta. Nếu kiếp này may mắn gặp Thông Thiên lão tổ một lần thì Bạch Kiếm ta có chết cũng không tiếc.

Lúc này bên ngoài có tiếng đi đường, mọi người nhìn qua. Hai người ra khỏi đường hầm, trong đó một người cao to, lưng hùm vai gấu. Người kia thì thân hình gầy guộc, khuôn mặt trắng trẻo hơn giống con gái. Chính là Trần Lạc, Ngưu Manh.

Hai bên lại chạm mặt, dù là Trần Lạc hay đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh, Tiết Thường Quyển đều không ngờ trong đường hầm đan xen rối loạn lại gặp gỡ hai lần, có phải là oan gia ngõ hẹp không?

Đinh Tử Hiên thấy Trần Lạc, lần đầu tiên gã không cười nổi:

- Trần Lạc, lại là ngươi.

- Tình cờ vậy.

Khóe môi Trần Lạc cong lên, khuôn mặt nhu nở nụ cười nghiền ngẫm, có chút tà. Đôi mắt đen láy quét qua từng đám người Đinh Tử Hiên, Bạch Kiếm, Cao Phi, Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Diệp Thanh, lướt qua Tiết Thường Quyển dừng lại ở chỗ lõm Diệp Thanh. Trần Lạc chỉ nhìn một cái rồi định đẩy cửa vào.

- Trần Lạc, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nơi này có một trận pháp cơ quan, nếu ngươi chạm vào cửa đá sẽ khởi động cơ quan.

Không ai biết Bạch Kiếm đứng về phe nào, dường như gã gai mắt với bất cứ ai.

Bạch Kiếm nói:

- Ta đang chờ đến hội thi so cao thấp với ngươi, không hy vọng ngươi bị cơ quan giết.

Không biết có phải vì Bạch Kiếm ghét Diệp Thanh quá nên bắt đầu đứng về phía Trần Lạc, nói:

- Nhưng Thường Uyển tiểu thư đang phá giải, ngươi chờ chút đi.

Vạn Lập Quần đứng ra nói:

- Trần Lạc, đây là cửa đá chúng ta phát hiện trước, theo quy tắc thì ngươi nên rời đi mới đúng.

Phương Hồng Quang, Cao Phi hùa theo ngay.

- Đừng gây nữa, mọi người cùng là học đồ Kim Thủy Vực, có cần vì chút chuyện mà khắc khẩu không? Huống chi thêm một người là tăng một phần sức mạnh, lỡ như bên trong có gì nguy hiểm thì sao?

Dường như Tiết Thường Quyển không để bụng lúc trước Trần Lạc hờ hững với nàng.

Thấy Tiết Thường Quyển nói chuyện Đinh Tử Hiên liền ủng hộ, gã đã lên tiếng thì đám Vạn Lập Quần, Phương Hồng Quang, Cao Phi đánh trống rút lui.

- Nếu làm theo quy tắc ai vào đầu tiên thì chính là của ai, các ngươi chưa đi vào, chỉ mới phát hiện nó.

Trần Lạc đứng trước cửa đá, nhìn trận tượng lại ngó cánh cửa, cười nói:

- Nếu ta là người đầu tiên vào thì theo quy tắc các ngươi cũng nên đi đúng không?

- Ha ha ha ha ha ha! Buồn cười quá.

Diệp Thanh cười nhạo:

- Ngươi không soi gương xem? Chỉ bằng vào ngươi mà muốn đi vào, thật là buồn cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.