Editor: Flower Nhật
Jung YunHo mặt không chút cảm xúc nhìn JaeJoong trong ngực mình, thật hối hận vì đã nói như vậy, hắn nên nghĩ đến đấy chỉ là thủ đoạn nhỏ của Kim JaeJoong, nhưng dù vậy hắn vẫn cam tâm tình nguyện mà sập bẫy.
“Jung YunHo, tôi không phải nữ nhân, đừng có mẹ nó muốn bảo vệ tôi sau lưng.” JaeJoong hung hăng nói, vẫn như cũ nằm trong ngực YunHo.
YunHo có chút bất đắc dĩ nhìn JaeJoong, vòng tay ôm thắt lưng cậu, nói:
“Nếu câu vừa rồi em đừng kèm theo thô tục, có thể tôi sẽ cảm động.”
JaeJoong tức giận trừng mắt nhìn YunHo:
“Này, hiện tại không phải lúc nói đùa đâu.” Sau đó nhìn Ji Hoon ở phía sau.
YunHo nhẹ nhàng đẩy JaeJoong ra sau lưng, Ji Hoon đột nhiên nhìn JaeJoong cười, sau đó đưa súng hướng thẳng vào giữa trán YunHo, nói:
“Ngươi có tin ta sẽ bắn chết ngươi không?”
“Không tin.” Ngữ khí của YunHo thoải mái giống như vừa nói ‘Không ăn cơm’.
“Ha, ngươi nghĩ ta không dám sao?”Ji Hoon hỏi, tay đặt tại cò súng.
YunHo vươn tay giữ JaeJoong đang phát hỏa lại, cười nhạo:
“Ta không nói không dám, chỉ nói là không tin.”
Ji Hoon chưa kịp đáp lời, cửa sổ trên đỉnh kho hàng đã bị đạp tung, một tảng đá rơi từ trên xuống. YunHo kéo JaeJoong qua một bên, sau đó nói:
“Lần sau nhớ đến đúng giờ.”
JaeJoong ngẩng đầu lên, thì thấy ChangMin đang cầm súng, bắn người bên phe kia, chỉ trong chốc lát, một đám người đứng trên lầu đều ngã xuống, trên người đầy máu tươi, từng giọt rồi từng giọt rơi tí tách xuống đất, một trận gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi/13851/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.