Editor: Flower Nhật
Từ lần ở nhà YunHo trải qua một cuộc ác chiến, JaeJoong không hề đi tìm YunHo, cũng không có thời gian nghĩ về hắn. Từ sau lần đó, JaeJoong tự tìm cho mình ba công việc làm thêm, không phải bởi vì cần tiền, mà là cậu cần thời gian, cần công việc, để làm bản thân quên đi một số người, một số việc.
ChangMin vẫn như cũ ở lại nhà Heechul, Heechul sáng làm một bận, tối làm một bận, không còn cách nào khác, JaeJoong mỗi ngày đều cố gắng sắp xếp một chút thời gian về nhà nấu cơm cho ChangMin. ChangMin ngay từ đầu đã không chịu, nói là sẽ tự mình nấu cơm, nhưng JaeJoong nhất định không đồng ý, như trước mỗi ngày nấu cơm cho nó.
Nhiều lần JaeJoong hỏi ChangMin đã đi đâu chơi, ChangMin chỉ là mơ hồ trả lời cho có lệ chứ không chịu nói rõ ràng. Hỏi bao nhiêu lần cũng chỉ nhận được một đáp án, riết rồi JaeJoong cũng không hỏi nữa. Kỳ thật cậu hỏi vì lo ChangMin ở nhà một mình có chán hay không thôi, tại cậu không có thời gian chơi với nó.
Hôm nay, JaeJoong tìm được việc làm ở một cửa hàng tiện lợi, công việc của cầu làm từ 10 giờ tối đến 2 giờ sáng, vừa nghe, ChangMin và Heechul cật lực phản đối, họ bảo quá khuya, như thế rất nguy hiểm.
“Sợ cái gì? Em là một đại nam nhân. Ai dám chọc em em sẽ mang cả nhà nó thổi rụng.” Kim JaeJoong hùng hổ nói.
“Ngu ngốc! Đây không phải là vấn đề nam nhân hay không phải nam nhân, ai mà chẳng biết mẹ anh là nữ nhân?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi/13849/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.