Editor: Flower Nhật
Ngày hôm sau Kim JaeJoong ngủ dậy trễ, khi tỉnh lại, trừ JunSu ra, ai cũng không ở. Ngay cả ChangMin cũng không biết đi nơi nào. JaeJoong nghi hoặc hỏi JunSu:
“Những người đó đều chạy đâu a?”
“Bọn họ đi tìm lão sư cho JaeJoong thiếu gia.” (Lão sư: thầy giáo)
“Cái gì? Lão sư? Tôi muốn học cái gì sao?”
“Cuối tuần thiếu gia mở một buổi tiệc để chiêu đãi những nhân vật có tiếng tăm. Lúc đó JaeJoong thiếu gia phải đi cùng thiếu gia.”
“Tiệc?” Trong não JaeJoong hiện lên hàng loạt hình ảnh máu me.
Nhìn biểu tình của JaeJoong, JunSu biết JaeJoong lại loạn tường, cúi đầu cười cười
“JaeJoong thiếu gia không cần lo lắng, tiệc này cũng sẽ giống với giới thượng lưu, không có cảnh máu me nào đâu.”
JaeJoong vội vàng nắm tay JunSu nói
“Tôi tuyệt đối không mang các người đánh đồng với khủng bố đâu a.”
JunSu cười cười, không nói gì.
“Đúng rồi JunSu, nếu đi tiệc tôi phải học cái gì?”
“Khiêu vũ.”
“Cái gì vũ?”
“Điệu waltz.”
“Hả?” Cái gì vậy?
“JaeJoong thiếu gia không cần lo lắng, thiếu gia sẽ tìm lão sư giỏi nhất đến dạy ngài. Nhưng vẫn có một số điều JunSu phải nói rõ ràng với ngài.”
“Sao?”
“Chính là đêm đó JaeJoong thiếu gia phải cải trang thành nữ nhân cùng thiếu gia tham dự.”
“Cái gì!? Giả nữ!” Kim JaeJoong kinh ngạc mở to hai mắt.
“JaeJoong thiếu gia, cái này cũng không phải muốn làm nhục ngài đâu.”
“Bảo tôi một cái đại nam nhân giả nữ, còn không phải vũ nhục tôi?” JaeJoong đùng đùng nổi giận gào ầm ĩ.
“JaeJoong thiếu gia, ngài phải tin JunSu, đó là phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi/13837/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.