Về đến khách sạn tôi vừa định đi lên phòng nghỉ ngơi thì bỗng nhiên sựng lại vì lúc này ánh mắt tôi đã va vào bãi biển ngoài kia. Tôi liền quay qua Thanh Phong.
-Anh về phòng trước đi, em ra ngoài kia hóng mát một lúc rồi sẽ lên phòng sau.
-Giờ này vẫn còn sớm về phòng thì cũng không làm gì nếu vậy thì anh sẽ cùng ra đó dạo mát với em
Tôi mỉm cười gật đầu..
-Em chỉ sợ làm phiền anh nhưng nếu anh cũng muốn ra biển thì mình cùng đi thôi
Nói rồi tôi cùng Thanh Phong tiến về phía bãi biển. Ngoài này gió cũng bắt đầu thổi mạnh, những cơn sóng cũng dập dìu nhấp nhô ập vào bờ cát để lại những vỏ sò, vỏ ốc. Tôi vội vàng chạy đến nhặt chúng lên mạng lại đưa cho Thanh Phong.
-Anh biết đây là gì không?
Sự vui mừng hớn trên gương mặt Nhã Vy lúc này chẳng khác gì một đứa con nít làm tan chảy trái tim Thanh Phong. Anh mỉm cười nói.
-Vỏ ốc.
-Đúng là vỏ ốc nhưng nó không đơn thuần là một vỏ ốc bình thường.
-Vậy em nói thử xem vỏ ốc này có gì đặc biệt?
Tôi mỉm cười đặt vỏ ốc áp sát vào tai anh Phong.
-Anh có nghe thấy gì không?
-Hình như trong này có tiếng gì đó.
-Chính là âm thanh của sóng . Anh không biết đấy thôi mỗi khi chúng ta áp sát vỏ ốc vào tai thì sẽ nghe thấy âm thanh của những cơn sóng dập dìu dù đang ở bất cứ nơi đâu.
-Sao em lại biết điều này?
-Thì em nghe mọi người hay truyền miệng nhau như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-con-chong/2662516/chuong-12.html