Edit: Khang Vy
Beta: Peachh
Lâm Chiêu ôm cô, muốn cô ngồi lên đùi mình, Dịch Nhiễm lại cảm thấy tư thế này vô cùng xấu hổ, sống chết không chịu.
Cô muốn xem vết thương trên miệng Lâm Chiêu, anh cũng không né tránh, ôm eo tuỳ ý để mặc cô.
Dịch Nhiễm vô cùng nghiêm túc, đánh giá hồi lâu mới nói, "Vết thương không quá nặng, anh ta bị thương không nặng đấy chứ?"
Ánh mắt Lâm Chiêu lành lạnh.
"Em không cảm thấy mọi phương diện của anh ta..."
Anh dừng một chút, sắc mặt nặng nề nói tiếp, "Đều chẳng ra gì sao?"
Dịch Nhiễm nhìn về phía anh, thấy ánh mắt anh trở nên lạnh nhạt, lúc nhắc tới Cố Tắc Yến như đang nói một cái bắp cải trắng vậy.
Bây giờ càng ngày cô càng biết được, thật ra lòng dạ Lâm Chiêu vô cùng hẹp hòi.
Vào một lúc nào đó, lòng háo thắng của anh còn rất cao.
Lâm Chiêu không muốn tiêu tốn thời gian vào việc nói chuyện của Cố Tắc Yến nữa, anh ôm chặt cô vào ngực, nghiêm túc hỏi, "Nói đi, có muốn công khai với anh không?"
"Công khai làm gì chứ, anh muốn học theo bọn họ thu hút nhiều fan CP tới vậy à?"
Lâm Chiêu nhếch môi, vẻ mặt lười nhác.
"Anh cũng không dựa vào điều đó để kiếm tiền."
"Chỉ là muốn một sự bảo đảm, sợ một ngày nào đó em sẽ đổi ý."
Dịch Nhiễm khó thở, nhào lên cào anh một cái.
"Anh còn nhắc nữa, không bỏ qua lịch sử đen tối của em được đúng không!"
Cô đánh anh một cái, Lâm Chiêu cũng không né tránh, chỉ là thấy cô dùng lực, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-co-mot-khong-hai/649645/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.