Edit: Khang Vy
Beta: Peachh
Dịch Nhiễm không khống chế được cảm xúc, khóc trong ngực Dịch Giang hồi lâu không ngừng lại nổi. Cô không ngừng nói bản thân làm sai, nói xin lỗi. Vốn dĩ Dịch Giang vẫn có chút tức giận, nhưng nhìn dáng vẻ này của con gái, một lời trách cứ cũng không nói ra nổi.
"Được rồi, hôm nay sinh nhật con, khóc thành cái gì rồi không biết."
Dịch Giang xoa đầu con gái, tinh tế đánh giá một phen, "Gầy đi rồi."
Dịch Nhiễm ngượng ngùng cúi đầu, nói nhỏ, "Con đang giảm béo mà."
"Về sau chúng ta không giảm béo nữa, béo mới đẹp."
Dịch Nhiễm không khỏi cười lôi kéo tay Dịch Giang, thế nào cũng không buông.
Trên bàn cơm, mọi người rất ăn ý không nhắc tới chuyện quá khứ. Bầu không khí bữa cơm vô cùng ấm áp, Dịch Nhiễm nói một chút chuyện vui trong cuộc sống, ba cô nghe rất nghiêm túc, biết được cô học nấu ăn còn trêu ghẹo, "Khi nào mới về nấu cơm cho ba ăn đây?"
"Vậy phải luyện thêm nữa tay nghề này mới dùng được!"
Dịch Giang cũng không nói thêm gì, không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ bảo cô ở ngoài phải cẩn thận, có việc gì nhất định phải gọi cho ông, còn phải thường xuyên về nhà.
Dịch Nhiễm cũng đồng ý, hai ba con tâm sự vài câu, sau đó Trương Vân Xuân nghe điện thoại, tắt máy mới nói với cô rằng quà Lâm Chiêu tặng đã tới rồi.
Dịch Nhiễm ngẩn người, Dịch Giang nhìn thần sắc của cô, "A Chiêu rất săn sóc con đúng không?"
Dịch Nhiễm gật đầu.
"Thằng bé là người không tồi, mọi phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-co-mot-khong-hai/649633/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.