Edit: Khang Vy
Beta: Peachh
Lương Ngôn cảm giác như đang rơi vào hố băng, cô ta nhìn chằm chằm thẻ trong tay Lâm Chiêu, muốn duỗi tay ra lấy lại nhưng sức lực trên người như bị rút cạn, tứ chi đều cứng đờ.
Lâm Chiêu nhàn nhạt liếc cô ta một cái, "Cô muốn hoạ sĩ của chúng tôi đi đâu?"
Lời vừa nói ra khiến Lương Ngôn càng thêm bất ổn. Bây giờ đánh giá về Dịch Nhiễm trên mạng rất tốt, fans Đại Mộng Tam Sinh thật sự rất thích phong cách của cô. Lời này của cô ta bị Lâm Chiêu nghe được, đối phương nhất định sẽ cảm thấy cô ta rắp tâm bất lương.
Lương Ngôn vội vàng giải thích, "Lâm tổng, anh đừng hiểu lầm."
"Vậy cô muốn thế nào?" Tầm mắt của anh rơi vào tấm thẻ kia, "Hay ý cô là... hoạ sĩ của chúng tôi chỉ trị giá một trăm vạn?"
Lương Ngôn đỏ mặt, cũng không dám tiếp lời.
Lâm Chiêu đưa thẻ ra, Lương Ngôn hiểu ý đưa tay nhận lấy, đầu ngón tay cô ta vừa chạm phải thẻ, Lâm Chiêu đã buông lỏng tay.
Không hề dừng lại thêm một giây nào.
Trái tim Lương Ngôn nặng nề, cô ta có thể nhận ra được sự khinh thường của Lâm Chiêu với mình.
Đầu ngón tay cô ta nắm chặt cái thẻ, ngẩng đầu lên đã thấy tầm mắt Lâm Chiêu dừng trên người Dịch Nhiễm.
Biểu tình trên mặt anh không nhiều lắm, nhưng ánh mắt kia khiến Lương Ngôn run rẩy.
Người đàn ông nhìn phụ nữ như vậy, chỉ có một nguyên nhân.
Cô ta còn đang phỏng đoán, giọng nói của Lâm Chiêu lại vang lên.
"Còn có việc?"
Lương Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-vi-co-mot-khong-hai/649621/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.