Trong lòng Du Quỳnh Cửu, Trọng Trạch là người đã cứu y lúc cùng đường tuyệt lộ, là người đã an táng cho dân làng sau khi rời đi, là người đã chỉ cho y một con đường hoàn toàn mới, là người đã ban cho y một sự sống mới. Một người như vậy, tuyệt đối không thể chỉ đơn giản dùng hai chữ "ân nhân" để hình dung.
Trọng Trạch nhíu mày, trong lòng phiền muộn vô cùng.
Chuyện đã xa xôi như vậy, sao bỗng dưng lại mơ thấy?
Mở mắt ra, chỉ thấy Tư Mệnh và Tử Viêm hai người một trái một phải canh giữ bên cạnh hắn, vẻ mặt vô cùng quan tâm.
"Có việc gì thế?" Trọng Trạch thấp giọng hỏi.
"Chiều nay là lịch tỷ thí của ngài với Song kiếm Thịnh Thế Ninh." Tư Mệnh vội vàng đáp lời.
"À, ta nhớ rồi, còn lại chín kẻ khiêu chiến nữa." Trọng Trạch trầm ngâm một lát, quay đầu nhìn Tử Viêm cười nói, "Ngươi có thể tìm được nhiều người như vậy, cũng không dễ dàng gì."
Tử Viêm biết sắc mặt mình bây giờ hẳn rất khó coi, nhưng cũng đành phải cắn răng chịu đựng mà đáp lời, "Nào có, đều là nhờ chủ nhân dạy bảo tốt."
Trọng Trạch cười lạnh một tiếng, không hề trả lời.
Không phải chỉ là mấy kẻ thách đấu thôi mà, chẳng lẽ còn có thể lật tung trời hay sao?
Chính Tử Viêm cũng đang thầm hối hận, nếu sớm biết Tư Mệnh lợi hại như vậy còn dễ dàng bị đánh bại, nàng cần gì phải tìm mười đối thủ cho Trọng Trạch? Lấy trình độ như Tư Mệnh mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-thanh-khau-thien-da/3589175/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.