"Ba chiêu."
Thanh âm không nặng không nhẹ của Trọng Trạch vọng trong không trung.
Quả nhiên là thế!
Tử Viêm khó khăn lắm mới đuổi kịp Trọng Trạch, đến nơi lại thấy Trọng Trạch vênh mặt kiêu ngạo, không khỏi co rút khóe miệng, trong lòng sinh ra một loại cảm giác bất lực không nói lên lời.
Ca ca, huynh coi xem tên đó thực sự là do đại năng nào đó phái đến Vô Sát đại thế giới chúng ta để chiêu mộ binh khí thật à? Sao ta nhìn kiểu gì cũng là Trọng Trạch đến để gây thù chuốc oán! Không nói Trọng Trạch có thể thắng hay không mà huênh hoang như vậy, cho dù có thắng, hành động của hắn hôm nay, liệu còn chiêu mộ được nhân tài nào nữa không?
Tất nhiên, cũng không thể loại trừ khả năng này.
Tử Viêm lo lắng không phải không có lý. Song, đối với Trọng Trạch mà nói, hắn hiện giờ không quyền không thế, lại còn phải che giấu thân phận Chúng Quân Thương một thời gian. Nếu không, hắn sẽ phải đối phó với mấy tên binh khí năm xưa cùng tranh giành danh hiệu đệ nhất Thần khí đến sứt đầu mẻ trán mất, còn thời gian đâu mà đi chiêu mộ tứ phương. Hơn nữa, Trọng Trạch là người trong nhà mình biết việc nhà mình, năm xưa hắn đi theo các chủ nhân kết không ít thù, cho dù là binh khí hay tu sĩ cũng đều hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi. Vì thế trước mắt, hắn chỉ có thể nghĩ đến cách đơn giản nhất cũng hữu hiệu nhất, đó là sử dụng vũ lực tuyệt đối, đánh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-thanh-khau-thien-da/3462840/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.