“Đây là… cho ta mặc! ?” Ta nhìn đống “vải” Tiểu Diệp đưa tới, có loại cảm giác lên nhầm thuyền giặc.
“Nhanh đi mặc thử đi.” Tiểu Diệp mắt to phát sáng .”Nguyệt Nguyệt mặc vào nhất định rất đẹp!”
“Mau đổi mau đổi a!” Hi Thượng giương tai mèo, vểnh đuôi xù, động tác này giống Tiểu Diệp như đúc.
“Mai Vân muốn nhìn!” Mai vân cũng là vẻ mặt chờ mong.
Ba nữ nhân đứng thành một hàng, dùng bộ dạng “Ngươi không mặc là cô phụ tâm huyết của chúng ta” nhìn ta. Cái này…
“Được rồi.” Ta chỉ có thể cố mà đem y phục mặc vào.
Các nàng muốn ta thay một bộ quần áo màu trắng liền thân, hai “mảnh” hạ bi trước sau ngắn đến nỗi chỉ có thể che dậy bàn tọa, tay áo hồ điệp, vạt áo lại phi thường rộng, chỉ cần thoáng khom lưng, ngực sẽ lộ ra một mảng lớn.
Bên hông, cổ tay, cổ chân đều cột các vòng trang sức màu đen, trên tóc buộc một mảnh vũ cân trắng thuần, trên cổ đeo một vòng xuyến vàng kim ở giữa khảm một viên hồng ngọc lớn, còn thêm các vật trang sức treo lủng lẳng trên chiếc xuyến vàng.
Đây là loại y phục kì quái gì vậy? Hình như ta từng thấy kiểu này trong một bức tranh châm biếm nhân vật cũ xưa nào đó.
Vả, lại, y phục này không khỏi quá thiếu vải đi, nguyên liệu rõ rằng không đủ, có cần phải cắt xén như vậy không?
“Y phục này, ta mặc vào có hơi quái…” Đây hẳn là y phục dành cho tiểu hài tử?
“Sẽ không a! Nguyệt nguyệt mặc vào nhìn rất đẹp!” Tiểu Diệp mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-online/1349195/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.