1 – Hướng dương
Mặt trời từ dưới dãy núi chậm rãi dâng lên, ánh bình minh cắt qua chân trời, trước mắt là một phiến ánh sáng trắng chói lòa.
Ta ngắm bình minh, tuy rằng ánh dương quang đâm vào khiến ta không mở được mắt, nhưng vẫn nhìn thẳng.
Không khí sáng sớm đặc biệt tươi mát, cho dù là ở trong trò chơi, cũng có thể khiến người cảm thấy tinh thần phấn chấn, thế nhưng, đối người người ‘cố gắng’ luyện đến khi mặt trời mọc như ta mà nói, chỉ cảm thấy đầu óc cháng váng, rất muốn ngủ…
Hơn nữa dạ dày hình như hơi đau.
Cái này gọi là đáng đời!
Thời khắc thái dương hoàn toàn mọc lên, ta cũng vừa thăng cấp.
Ba mươi hai cấp, hẳn là được rồi.
Tuy rằng người kia nói luyện đến ba mươi cấp mới thu ta, nhưng vừa vặn ba mươi cấp đi tìm hắn cũng không tránh khỏi có điểm khắc ý (không tốt),cho nên ta cố chống thêm hai cấp nữa.
Không bao giờ … muốn đợi nữa, ánh dương quang rất chói mắt, rất ấm áp, làm ta rất muốn đi về phía phát ra hơi ấm kia, như đang truy đuổi mặt trời.
Hướng về phía mặt trời.
Tuy rằng muốn ngủ, nhưng ta vẫn phải đáp xe ngựa đến thủ đô tinh linh đại lục trước, đến Thánh Vực Thôi Nhĩ Hạ rồi mới có thể logout nghỉ ngơi.
Sáu giờ sáng, cho dù muốn gia nhập vào đoàn thì bây giờ cũng không có ai online.
Thế nhưng… ngủ không được a! Ta ở trên giường lăn qua lăn lại hơn một tiếng, cuối cùng vẫn là nhịn không được đứng lên ngoạn trò chơi.
Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-van-online/1349171/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.