Tạ lão gia và Tạ phu nhân dường như đã quyết tâm cho Tạ Minh Đức một bài học đích đáng.
Mấy ngày qua, ta nghe nói hết đạo sĩ rồi bà đồng liên tục được mời vào phủ.
M.á.u c.h.ó đen, m.á.u gà, bất kể loại m.á.u gì, chỉ cần có lời đồn là có thể chữa chứng mất trí, đều được đổ lên người Tạ Minh Đức.
Hiện tại, nước uống hàng ngày của hắn là nước phù chú, hắn ngủ trong chuồng lợn, mỗi ngày còn phải tắm bằng m.á.u gà.
"Hôm nọ nô tỳ đến nhìn một chút, ai mà nhận ra được đó là kỳ lân tử của Tạ gia, rõ ràng là một tên khất cái!"
Trúc Ảnh miêu tả một cách sống động.
"Thật đáng thương!"
Ta cười, chạm nhẹ vào đầu mũi nàng, rồi hỏi 009: "Bao giờ mới đến giữa cốt truyện?"
"Chờ Tạ Minh Đức hồi phục rồi, ta sẽ đi tìm tên khất cái cho ngươi!"
Ta khẽ bóp mũi, cũng không có gì bất mãn.
Hai tháng sau, Tạ Minh Đức mới được đưa trở lại.
Nghe nói, hắn đã khỏi bệnh mất trí.
Hôm đó, ta vừa tắm xong, mái tóc dài như thác đổ đang xõa trên giá để hong dưới ánh trăng.
Tạ Minh Đức lặng lẽ bước vào, cầm lấy chiếc khăn mềm đặt bên cạnh, dịu dàng lau tóc cho ta.
Ta không nhận thấy điều gì khác lạ, cho đến khi 009 nhắc nhở, ta mới cảm thấy không đúng.
"Phò mã."
Ta khẽ nhướng mày, chậm rãi nói: "Ngươi đến đây làm gì? Chẳng lẽ lại muốn ta hành lễ thiếp trước bài vị lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-uy-cua-cong-chua/3631101/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.