Hôm nay là ngày đại hỷ của ta, cả kinh thành đều hân hoan chào đón.
Sau xe phượng của ta là một trăm hai mươi xe hồi môn cùng với năm trăm binh sĩ vạm vỡ.
Từ trên xuống dưới đều ghi rõ bốn chữ "Ta không dễ chọc."
"Ngươi không giống đang đi làm lễ thành thân."
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
009 nhận xét một cách khách quan: "Ngươi giống như đang đi phá Tạ gia thì đúng hơn."
Ta ngồi yên trong tân phòng, mỉm cười không nói gì.
Nếu Tạ gia biết nghe lời thì tốt.
Nếu không, ta thực sự cũng biết đôi chút võ nghệ.
Đêm đến, Tạ Minh Đức vén khăn voan của ta.
Hôm nay, hắn mặc hỷ phục màu đỏ, dung mạo như tranh, làn da như ngọc, toàn thân toát lên vẻ rực rỡ lộng lẫy.
Vẻ đẹp này làm ta không nhịn được mà nở nụ cười.
Ta dịu dàng nói với hắn: "Phu quân, đến giờ đi ngủ rồi."
Không ngờ, sắc mặt Tạ Minh Đức đột nhiên thay đổi.
Hắn vội vàng ôm lấy y phục của mình, mặt mày tái mét, như gặp đại địch mà nhìn ta.
"Phu quân?"
Ta bước lên một bước, ngạc nhiên hỏi, nhưng bị Tạ Minh Đức lớn tiếng ngăn lại: "Ngươi đừng lại đây!"
Thấy hắn như vậy, sắc mặt ta cũng lạnh dần.
"Phò mã."
Giọng ta lạnh như băng, cố gắng nhắc nhở Tạ Minh Đức rằng hắn nên hiểu rõ thân phận hiện tại của mình.
Nhưng Tạ Minh Đức không để tâm, rồi từ đâu đó, hắn lôi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-uy-cua-cong-chua/3631099/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.