Hoa Thiên Tuyết không thèm nhìn tên đăng đồ tử kia một lần, tay kéo Sát Thiên Mạch rời đi, để lại sau lưng một đám lộn tùng phèo.
- Nha đầu, sao muội lại ở đây? - Sát Thiên Mạch buông Hoa Thiên Tuyết ra, trong mắt lóe lên chút kì dị.
Ngực nha đầu không ngờ lại bé vậy, tuy nhiên sờ vào cảm xúc tuyệt đối khôngtệ, nhìn qua nhìn giống như bánh bao bé xinh hắn từng ăn mấy hôm trước.Đáng tiếc là không được tiếp tục sờ sờ.
Hoa Thiên Tuyết khôngbiết suy nghĩ của Sát Thiên Mạch, chỉ lè lưỡi nói: - Muội lỡ tay đemtuyết liên của Tiểu Bạch đi nấu canh, bị Tiểu Bạch phạt, giận quá nênđem bông còn lại ngắt luôn rồi, sau đó lại chạy qua Tham Lam điện của Ma Nghiêm đại nhân, lỡ chân đem linh chi của hắn dẫm nát, cuối cùng là lấy hết rượu trân quý của Sênh sư bá, cho nên bây giờ Trường Lưu Sơn khôngthể trở về, vì vậy chạy đến Mao Sơn, thấy công việc ở đó quá nhiều nênlại chạy trốn, rồi đi lung tung, ai ngờ lại thấy tỷ tỷ ở đây.
Sát Thiên Mạch mỉm cười xoa đầu Hoa Thiên Tuyết, khích lệ: - Muội làm tốt lắm, lần sau tiếp tục phát huy.
Hoa Thiên Tuyết sờ sờ mũi. Nàng tuyệt đối không nghe thấy tỷ tỷ đang trả thù Tiểu Bạch, tuyệt đối không!
Để tránh nói đến vấn đề gì khó nói, Hoa Thiên Tuyết nhanh chóng đổi đề tài: - Sao tỷ tỷ lại ở đây?
- Ta a? Ta vốn định đến Trường Lưu thăm muội, ai dè lại gặp phải đăngđồ tử - Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-truyen-ky/2326644/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.