Sáng hôm sau khi Sênh Tiêu Mặc đến tìm Hoa Thiên Tuyết thì chỉ thấy một căn phòng trống trơn, hắn ngay lập tức biến sắc chạy xuống hầm rượu, phát hiện ra... nó trống trơn!!!!
Rượu của hắn!!!
Đúng lúc Sênh Tiêu Mặc nghiến răng nghiến lợi thì thấy trên nền đất trống trơn có một tờ giấy.
' Sư bá thân mến!
Thiên Tuyết quyết định sẽ rời khỏi Trường Lưu một tháng để đi diệt trừ yêu ma tích phúc cho Trường Lưu, mong sư bá đem chuyện này nói lại với TiểuBạch nhà con để người đỡ lo lắng.
Còn nữa, Thiên Tuyết rất cảmkích tấm lòng cao cả và bác ái của sư bá, không ngờ người không chỉ chocon chỗ trú thân mà còn chuẩn bị sẵn rượu ngon để chúc con rời đi bìnhan, để không phụ tấm lòng của sư bá, Thiên Tuyết đã lấy đi toàn bộ chỗrượu trong kho. Sư bá không cần lo Thiên Tuyết không có tiền bạc, conđã lấy mấy viên trân châu trăm năm trong phòng, số này đủ để con ănchơi trác táng mấy tháng. ^ ^
Cuối cùng, gửi tới sư bá ngàn lời yêu thương.
Hoa Thiên Tuyết thân bút '
” HOA THIÊN TUYẾT!!!!! “
Đệ tử A: - Lần này là ai trong Tam Tôn vậy?
Đệ tử B: - Ngươi không nghe thấy tiếng hét phát ra từ Tiêu Hồn Điện sao? Khẳng định là Nho Tôn rồi.
Đệ tử C: - Các ngươi nói xem ở Tiêu Hồn Điện thì có bảo bối gì?
Đệ tử B: - Còn gì nữa, đương nhiên là đống rượu ngàn năm Nho Tôn cất giữ rồi.
Đệ tử A:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-truyen-ky/2326630/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.