- Cuối cùng cũnglên... - Hủ Mộc Thanh Lưu thấy Sóc Phong bế Hoa Thiên Tuyết ra khỏi mặtnước thì thở phào nhẹ nhõm. Hù chết hắn, cả cái mặt nước bị nhuộm đỏ như vậy thật khiến người khác thấy sợ mà. Cũng may mà hai người kia rốtcuộc cũng lên, nếu không hắn nhất định sẽ nhảy xuống lôi cả hai lên.
Sóc Phong nhảy lên bờ, đặt Hoa Thiên Tuyết xuống đất, Lạc Thập Nhất nhanhchóng chạy tới cầm máu cho cả hai nhưng lại bị Nghê Mạn Thiên tới giànhtrước, nàng làm một cái thuật che mắt, xác định đám nam nhân sẽ khôngnhìn thấy mới mở vạt áo Hoa Thiên Tuyết ra, vết thương ở ngực vừa mớinhúng nước xong lại tiếp xúc với gió lạnh làm Hoa Thiên Tuyết khẽ runrun, mí mắt lay động như cánh bướm. Nghê Mạn Thiên nhìn vết thương sâurợn người này, đôi con ngươi phiếm hồng, nức nở nói “ Ta vốn biết HoaThiên Cốt kia không phải loại người tốt đẹp gì mà... Là tỷ muội vớinhau... nàng ta lại nỡ đánh lén ngươi thế này...Nếu lúc đó ngươi khôngtránh kịp thì con dao đó đã đâm trúng tim ngươi rồi...Ngươi là cái đồngốc... Sao lúc đó lại không sử ra toàn lực chứ...” Nàng vốn đã khôngtin tưởng Hoa Thiên Cốt này từ lâu rồi, nhưng nói ra lại sợ Hoa ThiênTuyết hiểu nhầm cho nên mới chỉ muốn quan sát nàng ta, đề phòng nàng tagây bất lợi cho Thiên Tuyết, ai ngờ nàng ta lại dám dùng cái chiêu bỉ ổi này. Nếu không phải nàng đứng ở chỗ có thể thấy nàng ta ra tay thìchính bản thân cũng chưa chắc đã phát hiện ra.
Hoa Thiên Tuyết mí mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-truyen-ky/2326613/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.