Hoa Thiên Tuyết đảomắt, tạm thời quên đi chuyện ban sáng, hứng thú nhìn bên dưới. Ở đó, Hoa Thiên Cốt đang chăm chú lắng nghe Lạc Thập Nhất chỉ dạy, Khinh Thủy thì đang tập ngự kiếm còn Nghê Mạn Thiên đang thoải mái xoay tròn trênkhông trung khiến nam sinh phía dưới si mê choáng váng.
Chậc, đúng là mỹ nhân,làm gì cũng được để ý.
Hoa Thiên Tuyết lắc đầu cảm thán, vô tình nhìn lên Tuyệt Tình Điện.
Tuyệt Tình Điện lơ lửng ở phía đông bầu trời, so với chính điện Trường LưuSơn thì nhỏ hơn một chút. Thác nước đổ xuống như một sợi dây xích nhỏnối liền Tuyệt Tình Điện với Trường Lưu Sơn.
Hoa Thiên Tuyết cóchút ngây người nhìn Tuyệt Tình Điện rồi lại nhìn rộng ra Trường LưuSơn, không thể phủ nhận Trường Lưu Sơn tựa như một bức tranh đẹp lunglinh, huyền ảo...
Bỗng một trận ồn ào kéo Hoa Thiên Tuyết ra khỏi dòng suy nghĩ, nàng liếc mắt về phía sân tập, rõ ràng là tiếng ồn làphát ra từ bên đó, hóa ra là Nghê Mạn Thiên muốn so tài với Sóc Phongnhưng lại bị hắn làm ngơ.
Hoa Thiên Tuyết không thể phủ nhận Nghê Mạn Thiên thật là trẻ con, chỉ là vấn đề thực lực mà cũng muốn so đo,vả lại còn muốn so đo với một khúc gỗ như Sóc Phong, thật là ngốc!
Chông vang lên, đã đến giờ tan học.
Nghê Mạn Thiên tức giận ném kiếm bỏ đi kéo theo rất nhiều người rời khỏi,Hoa Thiên Cốt cùng Khinh Thủy cẩn thận cất kiếm lại rồi về phòng. Trongsân rộng lớn nhất thời chỉ còn mình Lạc Thập Nhất đang suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-truyen-ky/2326568/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.