Chật quá! Chật quá!!
Thiên Tuyết cảm thấy có thứ gì đó đang bao bọc lấy cơ thể nàng, cả cơ thể bịcuốn theo một dòng nước xoáy. Nàng chợt cảm thấy bản thân tựa như đãthoát ra khỏi chỗ chật chội đó.
-Ra rồi!!Ra rồi!!Đứa thứ hai ra rồi!!Là một thiên kim!
Một giọng nói vang lên phía trên đầu Thiên Tuyết, nàng mở mắt, chỉ thấy một thiếu phu tầm 50 đang bế mình, bên cạnh là một người khác cũng đang bếmột đứa trẻ sơ sinh khác.
Thiên Tuyết hờ hững nhìn đứa trẻ kia, rồi lại nhìn nữ tử được gọi là nương của nàng từ từ lìa đời.
Nàng đầu thai rồi sao?
Mười hai năm sau,trong một căn nhà nhỏ nằm tách biệt với ngôi làng,tiếng nức nở vang lên, một sinh mệnh đang dần lụi tàn.
-Tiểu Cốt, cha sắp đi rồi...
-Hu hu...cha ơi...
-Tiểu Cốt,sau khi cha đi...nhớ lên Mao Sơn tìm Thanh Hư đạo trưởng bái sư học nghệ...
-Hu hu... con sẽ...cha ơi...đừng bỏ con...
-Tiểu Tuyết...nhớ đi theo...giúp tỷ tỷ con...Con tuy còn nhỏ nhưng đã rất hiểu chuyện...khụ khụ...
-Vâng,con sẽ.
-Ðược...cha đi đây...
Một sinh mệnh đã lìa đời. Hoa Thiên Tuyết nhìn Hoa Thiên Cốt quỳ trước mộkhóc lóc,trong lòng nhoi nhói đau. Tuy đã biết sẽ có kết cục như thếnhưng khi tận mắt thấy Hoa Sinh chết nàng vẫn thấy có chút không camlòng. Ngay từ đầu khi xuyên vào bộ truyện Tiên hiệp kì duyên Hoa ThiênCốt, nàng đã nhủ mình nên cố gắng thay đổi mọi thứ nhưng kết cục thì Hoa Sinh vẫn chết, Cốt Đầu vẫn phải lên Mao Sơn.
Thôi,số phận làthế...Nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tuyet-truyen-ky/2326557/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.