Thiên nhanh chóng lái xe đến chỗ chú Thiềm. Nam và Bảo cũng lướt theo phía sau. Vừa đến nơi, Tuyết đã đưa mảnh vải cho Linh đem đi khám nghiệm. Vì theo độ mềm mịn và những hoa văn nổi trên đó, Tuyết có linh cảm đó không phải chỉ đơn thuần là da rắn và tơ tằm.
Khang và Kỳ cũng đến trụ sở để xem mảnh da. Tuyết cũng kể lại sự kiện gặp Phùng Hạo và phát hiện điểm bất thường từ trên người anh ta. Cô nhớ đến cái mùi hăng hắc trên người Hạo nó giống hệt mùi tanh từ xác chết của Đậu.
“Lúc nãy anh dò thấy quỷ khí trên người hắn. Nó chính xác là quỷ khí trên thi thể.” Thiên nói ra nhận xét của mình.
“Đúng vậy, em cũng nhận ra quỷ khí. Cho nên lúc nãy không dám để lộ thân phận” Tuyết bổ sung.
Cô nhìn qua thì thấy nét mặt trầm ngâm của Gia Kỳ nên càng lo lắng hơn.
“Anh Kỳ, anh có thể kể lại sự việc năm đó không? Lần anh bị phục kích và bị thương. Em muốn biết kẻ đó có phải là Phùng Hạo hay không?”
“Anh khẳng định đó không phải Phùng Hạo. Cậu ta không đủ sức. Chúng ta cùng đấu với Hạo rất nhiều rồi, cậu ta không thuận tay trái. Đòn đánh của kẻ đó năm xưa lại là thế đánh của người thuận tay trái.”
“Có khi nào anh ta thuận cả hai tay không? Người như vậy cũng nhiều mà.”
“Không có bằng chứng thì mình không thể nghi oan cho anh ta được.”
Gia Kỳ thấy em gái có vẻ nóng vội liền đổi giọng trấn an.
Gia Khang siết tay thành nắm đấm, giọng nói đầy sự phẫn nộ.
“Anh nghĩ ít nhiều gì Phùng gia cũng có liên quan đến việc âm rồi. Mấy năm nay coi giữ Huyền Môn, Phùng Chấn tuy không thể hiện ra mặt nhưng thế lực dưới trướng ông ta đã có những kẻ không nghe lời. Ba anh bảo vì giữ hoà khí nên vẫn đang giải quyết trong im lặng. Nhưng nếu lần này thật sự có đủ bằng chứng thì anh không để yên đâu.”
“Dù sao Phùng gia cũng là chỗ quen biết với nhà mình. Em sợ bác sẽ nể tình mà không làm lớn chuyện.” Tuyết thoáng suy tư.
“Có kết quả rồi, mọi người nhanh vào xem đi”
Tiếng của Linh cắt ngang cuộc trò chuyện và hướng mọi sự chú tâm của mọi người vào đó. Tuyết nhìn vào kết quả hiện thị những lớp cắt mà không khỏi thốt lên kinh hãi. Những người đàn ông xung quanh mặt mày cũng căng thẳng không kém. Nếu sự thật là như vậy thì quá là dã man rồi.
Tấm vải này là sự kết hợp của da rắn, tơ tằm, tơ nhện, và kinh khủng hơn là có cả da người, tuy nhiên còn có vài loại sợi tổng hợp đan xen. Kỹ thuật đan dệt chồng chéo phức tạp, cuối cùng tạo nên một cấu trúc rất khó nhận biết. Nếu không có những kỹ thuật chuyên sâu trong pháp y thì cũng không thể mò ra.
“Có cả da người sao, trời ơi, quá là đáng sợ rồi.” Tuyết thốt lên.
“Cái bọn khốn khiếp này. Vậy chẳng lẽ những cô gái chết vừa rồi là...
Nam nghiến răng nhận xét nhưng giọng của cậu chợt im bặt giữa không trung. Sợ rằng là điều mà cậu sắp nói ra sẽ là một chuyện khủng khiếp vượt qua sức chịu đựng của mọi người.
“Rất có khả năng. Chúng ta đã thấy xác chết của Đậu biến đổi. Tôi nghi là lớp da thật của nạn nhân đã bị lấy đi một phần. Chỉ có điều bây giờ thi thể đã phân huỷ, không còn chứng cứ gì để đối chứng. Thiên lên tiếng.
“Hơn nữa thì nếu dựa vào thành phần hoá học thì bọn họ sẽ dễ dàng chối biến ngay, vì thành phần này cũng có thể tìm trong những loại thuộc da khác, đặt biệt là những loại sợi tổng hợp hiện đại. Anh nhớ là Phùng gia đã đăng ký bằng sáng chế cho loại gấm này. Nếu chúng ta dựa vào phân tích này thì không làm gì được họ đâu. Gia Khang phân tích.
“Thảo nào họ lại tự tin đưa vải cho mình mà không chút đề phòng” Linh góp ý.
“Vậy chúng ta phải làm sao? Không thể để yên được.” Tuyết sốt sắng.
Thiên cảm nhận được nộ khí đang tăng cao trong người Tuyết. Anh vội đi lại ôm vai cô trấn an, không khéo Tuyết lại nổi trận lôi đình mà thả Phượng Lai ra ngoài thì toi. Cảm nhận được sự mát lạnh trong bàn tay của Thiên, Tuyết cảm thấy dễ chịu đôi chút. Cô hít thở để điều chỉnh tâm trạng.
“Chuyện này hôm nay tới đây. Chúng ta sẽ tìm thêm chứng cứ. Số vải bán ra chắc cũng kha khá rồi. Tôi sợ rằng số người bị hại sẽ còn tăng lên. Chú Thiềm cảm thán với giọng điệu đầy lo âu.
“Dù sao chúng ta phải báo cáo lại cấp trên đã, các anh chị cũng đừng vội manh động. Tất cả nên để phía cảnh sát chúng tôi sắp xếp.” Nam dặn dò mọi người.
“Nhưng mà còn dấu tay của Thiên. Điều này giải thích thế nào đây?” Bảo chợt nhắc lại chi tiết này. Tại sao kẻ đó lại muốn nhắm vào Thiên.
“Dấu tay đó bị đảo ngược. Tôi đang nghi có kẻ lại giở trò sao chép. Nhưng nó có hơi thiên về chuyện linh dị. Đợi bắt được kẻ đó tôi sẽ báo lại.” Tuyết nói chắc nịch. Cô nắm chặt bàn tay to lớn của Thiên, bàn tay mà đối với cô không ai có thể làm giả được.
Điện thoại của Tuyết chợt reo lên. Đó là Huyền lão. Ông ta thông báo đã bắt được một kẻ khả nghi, muốn Tuyết qua đó một chuyến. Lần này chú Thiềm cũng đi cùng, ông phải trực tiếp theo sát vụ này.
Huyền lão mời mọi người ngồi xuống bàn ngay ngắn, sai người hầu dâng trà.
“Tôi đã theo dõi được một tên tài xế, chuyên lái xe phế liệu cho xưởng dệt của Phùng gia. Tên này trước đây có từng đến chỗ tôi đánh bạc, cũng giở trò gian lận vài lần nên tôi nhớ hắn rất rõ”
Huyền lão từ từ kể lại.
“Hai tuần trước đây, hắn có quay lại đánh bạc, có vẻ vừa kiếm được bộn tiền nên chi rất mạnh tay. Sau đó thì hắn cùng hai người nữa đi nhậu đến khuya. Trong lúc say xỉn hắn đã buộc miệng nói rằng hắn phải chuẩn bị đi đón một vị pháp sư nào đó ở tận Thất Sơn để về làm phép cho lô vải mới. Vải của Phùng gia, nhất là gấm Mai Hoa, trước khi xuất xưởng sẽ cần làm lễ ban phúc. Coi như một hoạt động cúng kiếng kính trọng Tổ nghề và cầu cho mua may bán dǎt."
“Huyền Tông Hội cũng có nhiều pháp sư mà họ không mời Ngài sao?” Tuyết chợt hỏi Huyền lão.
“Không phải hắn không mời, mà là tôi không nhận. Từ sau vụ án của lão Hưng, tôi đã tuyệt giao với Phùng gia.” Huyền lão cười khổ.
Tuyết siết chặt tay, cô rất muốn hỏi thêm thông tin về vụ thảm sát Trần gia, nhưng cô đã kìm lại. Chuyện nào ra chuyện nấy, hiện giờ họ vẫn sẽ cần tập trung cho vụ Bàn Tay Đen.
“Ta đang nghĩ nó có lẽ liên quan đến pháp sự Thuộc Da Mai Hoa mà ta đã làm năm đó.” Huyền lão chậm rãi nói.
“Thuộc Da Mai Hoa?” Mọi người trong phòng quay sang nhìn ông ta.
“Đúng vậy, đó là một thuật ướp thi hiếm hoi, đã thất truyền từ rất lâu. Tôi đã đọc được trong một cuốn sách cổ thuật. Nhưng tôi đảm bảo những vụ án gần đây không hoàn toàn là thuật Thuộc Da Mai Hoa. Đã có điểm biến tấu.”
Huyền lão phân biệt rạch ròi việc này chứng tỏ ông ta cũng đang mong bắt được kẻ giả mạo mình. Theo lời của Huyền lão thì Thuộc Da Mai Hoa là một cổ thuật ngoài việc dùng để ướp xác lưu giữ thi thể, còn là dùng để trấn yểm. Mục tiêu là tạo nên một Thần Giữ Của giúp cho gia chủ bảo vệ tài sản, chiêu tài, thu lộc.
Thi thể sử dụng phải là trinh nữ có mệnh thuần âm. Thi thể sau khi được loại bỏ nội tạng sẽ được bôi dầu cọ, rắc bột nhựa thơm, ướp lần nữa với nhựa tuyết tùng và ủ thảo mộc, tiếp đó sẽ tiến hành ướp kali nitrat trong 49 ngày. Trong suốt thời gian đó không ngừng niệm chú, gia trì. Sau cùng, dùng bùa dán xung quanh rồi dùng da của trăn gấm bó lại, rồi đặt thi thể vào quan tài chôn cất. Như vậy là hoàn thành một con quỷ canh giữ tài lộc hết mực trung thành.
Chuyện còn đau lòng hơn khi nghe kể về cô gái xấu số. Khi còn sống, cô phải ăn uống thanh đạm, luôn giữ cho thân thể được thơm tho.
Cô gái sẽ được cho ăn những thực phẩm giúp tạo hương thơm tự nhiên của cơ thể, ngoài ra còn được cho ăn một loại canh làm từ các loại hoa thơm, dứa và vài loại thảo mộc, trong 21 ngày để tuyến hương trên cơ thể hoạt động.
Sau đó, cô gái sẽ phải phục vụ chuyện chăn gối cho các nam nhân trong gia tộc như một cách để sau này nữ quỷ biết nhận chủ nhân mà bảo vệ tiền tài, chỉ những người có dòng máu của gia chủ thì mới được lấy của cải đi.
Tất nhiên có nữ nhân nào chấp nhận chuyện nhục nhã như vậy. Vì chính xác là cô gái đó sẽ bị cưỡng bức cho đến chết. Pháp sư sẽ dùng bùa chú tà thuật hút cạn dương khí trên người cô gái khi làm chuyện ân ái, đồng thời giam hồn phách của cô ta vào cơ thể để đem đi ướp thi, toàn bộ quá trình đều rất đau đớn.
Rườm rà nhiêu khê nhiều bước một phần cũng vì tránh sự dòm ngó của Quỷ Sai khi cô gái thật sự trút hơi thở cuối cùng. Quỷ Giữ của như vậy sẽ thuận lợi được sinh ra mà không một quan sai nào đến bắt về Địa Phủ.
Những nhà có khả năng làm pháp sự kiểu này rất hiếm, và tất nhiên họ sẽ rất là giàu có, của nả ăn đến mấy đời cũng không hết. Pháp trận tạo ra quỷ giữ của không ít nhưng thật sự đạt đến mức độ vừa tinh xảo, vừa mỹ miều, lại không có cách nào phá giải thì chỉ có thể là thuật Thuộc Da Mai Hoa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]