Đám người Âu Dương Thiên Nhai nghe xong lời này, theo phản xạ nhìn về hướng Âu Dương Tuyết. Chỉ thấy Âu Dương Tuyết giống như một bức tượng, không hề nhúc nhích. Chỉ có đôi mắt hướng về phía Âu Dương Thiên Nhai xin giúp đỡ, nhưng lúc chuyển hướng nhìn Diệp Thiên Tung lại là tràn đầy oán độc.
“Này. . . . . . Tề muội, Tiểu Tuyết bị làm sao vậy?” Âu Dương Thiên Nhai vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ hỏi. Cứ theo thân pháp vừa rồi của Diệp Thiên Tung, hắn và Bắc Thần Diêm cũng biết biểu muội của Tề Thiên Ngạo không hề đơn giản. Bọn họ tự hỏi vừa rồi, chính mình cũng không có khả năng thoát thân, huống chi là một Kiếm Sĩ mới như Âu Dương Tuyết.
Diệp Thiên Tung mặt không đổi sắc nói: “Không có gì, chỉ là chút giáo huấn nho nhỏ thôi. Một canh giờ sau, nàng ấy có thể cử động.” Kỳ thật, Diệp Thiên Tung phát hiện trên đại lục này, kỹ năng của Võ Tu Giả cực kỳ khiếm khuyết. Chẳng qua chỉ dựa vào sức mạnh và tốc độ để đánh ngã kẻ địch, mà mình lúc làm sát thủ đã học qua thủ pháp điểm huyệt giết người, thủ thuật phân cân thác cốt (như kiểu rút gân, bẻ xương ấy),thuật thôi miên, không thể nghi ngờ gì có thể tung hoành ngang dọc trong giới võ tu này. Điểm huyệt định thân là phương pháp điểm huyệt cơ bản nhất, nhưng xem ra trong mắt người khác đã không khác gì đầm rồng hang hổ.
“Trời ạ, muội làm thế nào vậy?! Thật khó tin, thật lợi hại!” Diệp Thần cá tính cởi mở, không che dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tung-xinh-dep/82172/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.