Chương trước
Chương sau
"Không ngờ lại là huyết phách!!"
Diệp Thiên Tung gần như không ngăn được trong lòng run run. Nàng từng nhìn thấy huyết phách trong Ám Ma Thánh cung. Đó là một mảng gốc cây dài được phủ bởi những đóa hoa lớn nhỏ đỏ như máu. Huyết phách sở dĩ trân quý là vì nó hiệu quả hơn nhiều so với các loại linh tủy vạn năm hoặc tiên ma thảo dược. Nó không phân biệt tầng cấp đối với người tu luyện, chỉ cần ăn một đóa huyết phách là có thể đạt tới hiệu quả thay da đổi thịt. Đối với người tu luyện kiếm khí mà nói, nó như một cái máy gia tốc, có thể gia tăng gấp mấy chục lần tốc độ hấp thu linh khí các nguyên tố chung quanh. Hơn nữa, mặc kệ người này ở trạng thái gì đều có thể tiến hành tu luyện. Quan trọng nhất là, huyết phách sinh trưởng trong hoàn cảnh cực kỳ hà khắc. Nó phải sinh trưởng ở nơi tràn ngập bóng tối, không được tiếp xúc với ánh mặt trời, hơn nữa thuộc tính của đất gieo trồng phải là hỏa. Cho nên, ngoại trừ người của Ám Ma Thánh cung rất ít người biết, báu vật bọn họ tranh nhau cướp đoạt lại là một loại thực vật.
Nhưng đây không phải là phần khiến Diệp Thiên Tung kinh ngạc, nguyên nhân chân chính khiến nàng quên cả hô hấp chính là huyết phách ở Thánh cung cũng chỉ có hai gốc, mà ở trong này lại là một mảng dài. Xa xa nhìn lại như một ngọn lửa thiêu đốt ánh mắt nàng.
Lúc này, Diệp Thiên Tung mới thấy rõ toàn cảnh sơn cốc. Đáy vực này không ngờ lại là một sơn cốc hình tròn khép kín. Trong sơn cốc là huyết phách. Bốn phía xung quanh huyết phách thậm chí có hơn mười con suối lớn nhỏ, dĩ nhiên là suối tự nhiên!!
Diệp Thiên Tung đã hai đêm không ngủ không nghỉ, lại trải qua một lần rơi xuống vách núi, giờ phút này có thể nói nàng đã ở trong tình trạng kiệt sức rồi, bụng đói kêu vang, cả người đau nhức. Nhưng sơn cốc này sinh vật gì cũng không có, lấy gì bỏ vào bụng đây? Bất đắc dĩ, Diệp Thiên Tung đưa ánh mắt chuyển hướng đến cây huyết phách xinh đẹp. Nàng đương nhiên biết huyết phách có nhiều năng lượng, nhưng năng lượng thế nào hiện giờ nàng vẫn chưa biết. Cũng không thể đói chết ở đây được. Nhớ ngày đó, lúc còn là sát thủ có cái gì chưa từng ăn qua, còn sợ một đóa hoa sao?
Diệp Thiên Tung cuối cùng không do dự nữa, ngắt đóa hoa đưa vào miệng. Cũng không đắng như trong tưởng tượng, ngược lại đóa hoa có mùi thơm ngát mềm mại, ngọt cực kỳ. Nàng tiếp tục hái hoa xuống. Lúc này, nàng kinh ngạc phát hiện, giữa đóa hoa ẩn giấu một loại chất lỏng trong suốt. Nàng vốn định hỏi nhẫn Ám Ma Huyễn đây là cái gì, nhưng Ám Ma Huyễn không trả lời, cho thấy nó cũng không có thông tin về thứ này. Mặc dù nghi hoặc, nhưng đối với nơi mà Diệp Thiên Tung đang bị vây, có thể nói đây tuyệt đối là đồ tốt, ít nhất xem như tìm được nguồn nước uống.
Sau khi ăn uống no đủ, Diệp Thiên Tung mới phát hiện thân thể năm tuổi này không ngờ đã ăn hết ba gốc huyết phách! Nàng đang muốn đến bên dòng suối nghỉ ngơi một chút, đột nhiên cảm giác ngũ tạng trong cơ thể bắt đầu dâng lên một luồng khí nóng. Luồng khí này hung mãnh khác thường, dường như muốn phá hủy cơ thể của nàng mà trào ra. Diệp Thiên Tung biết nhất định là tác dụng của năng lượng từ huyết phách, nàng vội vàng ngồi xếp bằng xuống, tập trung tinh thần, chịu đựng cơn đau đớn đến tận xương tủy này. Từng là sát thủ chủ bài, tinh thần Diệp Thiên Tung cực kỳ cứng cỏi. Nói ra chắc không ai tin, một bé gái năm tuổi lại có linh hồn và năng lực mạnh mẽ như thế, có thể chịu đựng được thử thách của ba gốc huyết phách... Loại đau đớn đến khoan tim liệt phổi này nói không chừng ngay cả Kiếm Tông cấp bậc mạnh cũng không chịu nổi.
Loại thống khổ này tra tấn giằng co suốt ba canh giờ mới hơi hơi tiêu tán. Diệp Thiên Tung cảm thấy năng lượng từ vùng bụng chậm rãi di chuyển khắp toàn thân, thấm vào mạch máu của nàng. Giờ phút này, nàng giống như được trùng sinh, thân thể cùng với thiên nhiên như hòa hợp làm một. Nàng cảm thấy từng lỗ chân lông dường như cũng mở ra tham lam hấp thu những nguyên tố tự nhiên chung quanh. Nếu chung quanh có người, sẽ rất kinh ngạc phát hiện lúc này, Diệp Thiên Tung như một khối ngọc phát sáng, quanh người tỏa ra tiên khí, khí tức thanh thuần nồng hậu kia ngay cả Kiếm Thánh cấp bậc mạnh cũng theo không kịp.
Đột nhiên, xuất hiện chuyển biến lạ. Khí tức ở bụng vốn dĩ nên tiêu tán lại một lần nữa ngưng tụ thành hai luồng khí trong cơ thể Diệp Thiên Tung, lung tung đấu đá nhau. Diệp Thiên Tung chỉ cảm thấy một trận mê muội, mở mắt ra không ngờ cảm thấy hai luồng khí xoáy tụ, như hai cơn gió lốc đang xoay tròn mạnh mẽ. Diệp Thiên Tung không khỏi cảm thấy ngây ngốc. Đây là nội thị! Nàng không ngờ mình có nội thị rồi! Nói cách khác, từ nay về sau linh trí của nàng đã mở, nàng có thể sử dụng nội thị, hơn nữa còn có thể bắt đầu ngưng khí rồi!!
Một bé gái năm tuổi lại có thể bắt đầu ngưng khí, chuyện này ở Đại lục Thần Ma chưa từng có. Nhìn chung đều là mười một mười hai tuổi mới có thể ngưng khí, cho dù là thiên phú vô cùng tốt, thì ít nhất cũng phải tầm chín tuổi. Năm tuổi có thể ngưng khí quả thực nghe rợn cả người!!
Diệp Thiên Tung mừng rỡ không thôi. Nhưng rất nhanh nàng còn phát hiện một chuyện khác càng khó tin hơn. Thông qua nội lực, nàng cảm nhận được trong người có hai luồng khí hội tụ. Điều này có nghĩa nàng có thể đồng thời tu luyện hai loại kiếm khí có thuộc tính không giống. Lẽ nào vì nàng là hậu duệ của Ám Ma Tộc và người bình thường? Hay tất cả đều là do năng lực thiên phú được thiên phú của Ám Ma Tộc. Nhưng theo nàng biết, phụ thân của nàng Diệp Phong được khen ngợi là đệ nhất thiên tài trong Ám Ma Tộc hình như cũng không biến thái đến vậy!
Càng biến thái hơn, thuộc tính kiếm khí của Diệp Thiên Tung lại là thuộc tính hiếm có nhất, hấp thu nguyên tố ánh sáng và nguyên tố bóng tối! Liên tiếp kinh hỉ khiến Diệp Thiên Tung chết lặng. Nàng lập tức điều chỉnh tốt trạng thái, mở ra thần thức, tiến vào trong nội thị tu luyện.
Diệp Thiên Tung cảm nhận rõ rệt những nguyên tố bóng tối chung quanh bắt đầu chuyển động. Bình thường, trên đại lục, nguyên tố bóng tối cực kỳ thưa thớt, mà trong này lại nồng đặc gấp mấy chục lần. Nàng không khỏi cực kỳ cảm thán: chẳng trách vì sao huyết phách ở nơi này đáng giá như vậy, nguyên một mảng dài! Chỉ trong một canh giờ ngắn ngủi, luồng khí màu đen trong cơ thể Diệp Thiên Tung đã lớn mạnh gấp đôi! Nếu cứ tiếp tục tốc độ này tin tưởng không bao lâu, nàng có thể ngưng khí thành binh rồi.
Dù vậy, có cái lợi thì cũng có mặt hại, tuy rằng đáy cốc này nguyên tố bóng tối nhiều đến dọa người, nhưng nguyên tố ánh sáng lại ít đến đáng thương. Diệp Thiên Tung tu luyện nửa ngày, luồng khí màu trắng cũng không thấy động tĩnh gì, chỉ đành tạm thời buông tha.
Lúc này, nàng chợt nhớ tới Ám Ma Huyễn, nếu linh trí đã mở, vậy là có thể xem xét một chút đồ bên trong Ám Ma Huyễn rồi.
Nàng lập tức dùng thần thức thăm dò vào bên trong Ám Ma Huyễn, đồ vật bên trong cực kì bình thường. Chỉ có hai quyển sách và một lọ thuốc. Nàng lấy ra hai quyển sách, phát hiện một quyển trong đó chính là Thánh Kiếm quyết mà mọi người tranh nhau cướp đoạt. Nhưng Thánh Kiếm quyết cũng không thực sự hấp dẫn nàng. Chân chính hấp dẫn nàng lại nằm ở quyển sách còn lại, Tru Thần quyết (bí quyết giết thần). Khi mở quyển sách ra, thông tin từ Ám Ma Huyễn cũng nhảy vào trong đầu Diệp Thiên Tung: Tru Thần quyết, loại sách quý của Ám Ma Tộc dành truyền lại cho đời sau, sau khi tu thành Ma Kiếm còn giỏi hơn Thần Ma.
Diệp Thiên Tung đọc xong không khỏi kinh hãi một phen. Đồng thời, trong lòng dâng lên cảm giác cực kỳ vui sướng. Sách quý tuyệt thế, một khi luyện thành rồi, báo thù sẽ không còn là hy vọng xa vời nữa! Có lẽ đoạn đường sau này sẽ rất gian khổ, nhưng giờ phút này Diệp Thiên Tung đã tràn ngập hi vọng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.