Người đột nhiên xuất hiện ở miệng cốc chính là Tô Ngọc Cẩn! Chỉ thấy Tô Ngọc cẩn cầm trong tay một thanh trường kiếm màu xanh lam, chạy thật nhanh về phía Thiên Tung. Lúc này, trên khuôn mặt đẹp như ngọc kia tràn đầy thần sắc kiên quyết, Nhưng, nếu nhìn kỹ lại, còn có thể phát hiện ra mấy phần ửng đỏ. Hắn mặc trên người áo bào màu vàng nhạt dưới ánh mặt trời hết sức chói mắt, hoa cúc tím trên áo bào càng giống như có sức sống, vùng dậy đón gió.
Nhìn động tác chạy như bay đến của tên ngốc này, trong lòng Thiên Tung không khỏi ấm áp: tên ngốc này thật đúng là ngu ngốc một cách đáng yêu!
“Niệm Ngữ, Niệm Ngữ, người. . . . . . Người không sao chứ?” Tô Ngọc Cẩn chạy đến bên cạnh Thiên Tung, còn chưa kịp thở một cái, đã vội vội vàng vàng hỏi. Mỗi lần đối mặt với Thiên Tung, khuôn mặt Tô Ngọc Cẩn đều không có lý do đỏ bừng lên.
“Không sao.” Thiên Tung hiếm khi trả lời loại câu hỏi tương đối ngu ngốc này.
“Vậy thì tốt! Cái đó . . . . . . Niệm Ngữ, người vẫn là tránh. . . . . . tránh ở phía sau lưng ta đi, ta. . . . . . . . . . . . bảo vệ người!” Nói xong, Tô Ngọc Cẩn lập tức chắn trước người Thiên Tung, cái loại tư thế gà mẹ bảo vệ gà con này nếu không có mấy vệt ửng hồng trên gò má hắn, thật sự là có chút khí khái anh hùng.
“Ngươi bảo vệ ta?!” Lúc này, Thiên Tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tung-xinh-dep/3238407/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.