"Ông rùa già Tần Hàm này, tức chết lão già ta rồi! Dám nói cái gì mà Mục gia nhận nhiều người quá, sẽ không gánh vác nổi, thành ra lãng phí nhân tài! Hừ, rõ ràng ám chỉ Mục thị tông môn chúng ta thực lực kém cỏi, mẹ nó! Còn Tiêu Kiếm, ông già xấu xa kia, dám dở trò dụ dỗ, chẳng phải Tần gia chọn xong chỗ rồi còn lại mới đến lượt ông ta chọn sao, đáng đời. . . . . ."
Mục Nham vừa đi vừa mắng, cũng đã mắng suốt quãng đường. Điều này khiến đám người Tề Thiên Tung theo ở phía sau không thể không nói một chữ ‘Phục’! Bởi vì, Mục gia trưởng lão nhìn bề ngoài tao nhã kì thực là gian xảo giả bộ nai tơ này đã mắng suốt một canh giờ, không ngờ, vậy mà không mắng trùng lấy một chữ! Thật sự là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, nước biển không thể cân đong được mà!
Kỳ thật, cũng không thể trách Mục Nham tức giận, đáng lẽ số người chọn Mục thị Thánh môn không có tám mươi thì cũng có năm mươi. Nhưng chân chính đi vào Mục thị Thánh môn lại chỉ có bốn người Tề Thiên Tung cộng thêm hai anh em tuyệt sắc kia. Còn những đệ tử hào môn khác, trong đó có cả bọn Bắc Thần Diêm đều đã bị Tần, Tiêu, Lục, Nguyệt bốn môn phái kia phân chia cho nhau. Khó trách Mục Nham tức giận đến mặt cũng sinh ra vài nếp nhăn!
Rốt cục, lúc Mục Nham mắng xong thì mọi người cũng đã tới trước đại viện Mục thị Thánh môn rồi. Tề Thiên Tung kinh ngạc phát hiện trong Thánh môn ngũ tông, Mục gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tung-xinh-dep/3238337/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.