“Bùi học trưởng.”
Bác sĩ trẻ tuổi phíatrước theo tiếng gọi quay đầu lại: “À, Ninh Tần, chào cậu.”
“Bùi học trưởng, anhchuẩn bị đi phẫu thuật à?”
Bác sĩ trẻ tuổi một thânáo trắng, nét mặt sau mắt kính nhìn không rõ, trên người tỏa ra khí chất lạnhlùng, dứt khoát đặc trưng của bác sĩ.
“Ừm, bây giờ cậu chuyểnsang thực tập ở khoa nào?”
“Khoa phụ sản. Hôm naykhoa mới tiếp nhận một sản phụ… Là Bạch học tỷ.”
Bùi Lăng Sơ không hề thayđổi sắc mặt, tay nắm chặt lại thành quyền: “Bạch Thiên Trương? Cô ấy có thaisao? À, cũng phải, cô ấy kết hôn cũng hơn một năm rồi. Cậu ở bên đó, chiếu cốcô ấy một chút. Tôi bận việc đi trước, có gì liên lạc sau.”
Ninh Tần nhìn bóng lưngngười đàn ông trẻ tuổi, tầm mắt rũ xuống. Cậu vẫn chưa nói: Bạch Thiên Trươngmang thai, Ngôn Mạch sao có thể yên tâm để một bác sĩ thực tập như cậu tới chămsóc cô ấy, đương nhiên đã có bác sĩ trưởng phụ trách. Thế nhưng, học trưởng,anh cũng thích cô ấy phải không? Hoặc là, đã từng thích.
Sau khi tốt nghiệp, BạchThiên Trương lập tức trở thành phụ nữ có chồng, Ngôn Mạch yêu thương cô, kiênquyết không chịu để cô làm một bác sĩ đối mặt với sinh tử, vì vậy cô đã đi theocon đường trở thành giáo sư, ngày thường lên lớp giảng bài, thời gian trôi quanhẹ nhõm, thảnh thơi.
Từ sau khi cô tốt nghiệpkết hôn, cậu cũng đã hơn một năm không gặp. Ninh Tần đứng trước cửa sổ nhìnxuống, vừa vặn nhìn vào vườn hoa trước khu nằm viện. Bạch Thiên Trương ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-truong-nhuc-cot-dau/3211736/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.