Ngày mùng sáu tháng ba,trời trong xanh, không một gợn mây, cỏ thơm chim hót. Thật đẹp.
Ngôn Mạch tâm tình thoảimái, mấy chậu hoa trên sân thượng cũng được thơm lây, được tưới tắm đầy đủ.
Bạch Thiên Trương đangđánh răng, vẫn còn buồn ngủ, như mộng du đi vào phòng ăn, ánh mắt đờ đẫn vôthần từ bữa sáng phong phú trên bàn, chuyển lên mặt Ngôn Mạch đang vui vẻ phếtsốt cà chua lên bánh mì nướng.
Ánh nắng mặt trời ngàyxuân buổi sớm xuyên qua cửa sổ, rơi trên người Ngôn Mạch, tạo thành một quầngsáng, anh quay đầu, ánh sáng ở bên mặt vô cùng chói mắt, Bạch Thiên Trương chỉthấy anh hé hàm răng trắng sáng, nở nụ cười với cô, cảm nhận của cô lúc này chỉhình dung bằng năm chữ: gió xuân quất vào mặt.
Bạch Thiên Trương bị sắcđẹp của Ngôn Mạch mê hoặc, cánh tay máy móc tiếp tục di động lên xuống đánhrăng, mắt trông thấy ngọn gió xuân kia chậm rãi đi tới, trong tay cầm giấy ăn,lại tiếp tục lướt qua mặt cô: “Thiên Trương, bọt kem đánh răng của em sắp rơixuống rồi.”
Những lời này giống nhưmột tiếng sấm phá vỡ mộng xuân của Bạch Thiên Trương, cô lập tức mở to hai mắt,hút vào hơn nửa kem đánh răng, quay người chạy vào nhà vệ sinh.
Ngôn Mạch nhìn bóng lưngcô, mỉm cười, ngồi vào bàn tiếp tục giúp cô phết sốt cà chua lên bánh mì. Tronglòng đang tính toán lại kế hoạch ngày hôm nay. Dưới ánh mặt trời tươi sángkhông thể phụ lòng cảnh xuân, anh định trước tiên đưa Bạch Thiên Trương tớicông viên mới mở chơi một vòng, sau đó tới nhà hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-truong-nhuc-cot-dau/3211734/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.