Màn đêm nhanh chóng buông xuống, sau khi trải qua ban ngày “ồn ào”, sàn giao dịch tương lai tối nay chắc chắn cũng sẽ không yên ả.
Lúc này, cả Thẩm Thiên Trường và Trần Tử Nhiễm đều đang ở trong công ty, bởi vì phiên giao dịch đêm nay sẽ là bước ngoặt quyết định xem bước đi đầu tiên của Tài chính Thiên Nhiên có thuận lợi hay không.
Hai người bàn bạc công việc của công ty cả một buổi chiều, nhìn sắc trời đã tối bèn dứt khoát gọi đồ ăn về giải quyết bữa tối tại công ty.
Ăn tối xong, Trần Tử Nhiễm vừa uống trà sữa vừa xem tin tức, vừa nhìn thấy dòng tiêu đề “Quan chức cấp cao nào đó của Cục Điều tiết Chứng khoán thành phố Vân bí mật hẹn hai người đàn ông vào khách sạn” thì cảm thấy sảng khoái vô cùng, tuy là bị Trần Tử Mặc giành mất công đầu nhưng ai nói cô không thể thêm dầu vào lửa chứ?
Cô muốn xem xem đám ô hợp của Cục Điều tiết Chứng khoán làm sao che chở cho tên cặn bã Ôn Khải Lương đó nữa.
“Thẩm Thiên Trường, cả một buổi chiều rồi đó, cậu không có gì muốn nói hay sao?” Trần Tử Nhiễm hất hàm rồi đá vào chân Thẩm Thiên Trường đang ngồi đối diện.
Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu khỏi laptop thì thấy khuôn mặt Trần Tử Nhiễm viết đầy chữ “còn không mau khen tớ đi”. Cô hơi bất lực, sau đó tỏ vẻ vừa kiên định vừa chân thành: “Tớ biết Tiểu Nhiễm của tớ là cô gái thông minh nhất xinh đẹp nhất trần đời này mà!”
“Thế còn được.” Trần Tử Nhiễm tỏ ý cực kỳ hài lòng trước lời khen của Thẩm Thiên Trường.
“Đừng quên ảnh có chữ ký của Cố Ngôn Quyết đấy, hai trăm tấm!”
Thẩm Thiên Trường đỡ trán, thật sự là không lúc nào Trần Tử Nhiễm quên chuyện ảnh có chữ ký, cô định đợi lần tới mời Cố Ngôn Quyết ăn cơm sẽ tiện thể xử lý luôn chuyện ảnh có chữ ký này.
Với màn trả thù được coi là hành động cuối cùng của hai anh em Trần Tử Mặc và Trần Tử Nhiễm, chuyện của Ôn Khải Lương cũng coi như đã tuyên bố kết thúc một giai đoạn.
Nhưng Cố Ngôn Quyết thật sự muốn cảm ơn Ôn Khải Lương, bởi vì tin tức anh rời khỏi phim trường không lý do, mắc bệnh ngôi sao đã nhanh chóng bị chôn vùi trong sự thảo phạt của cư dân mạng đối với Ôn Khải Lương rồi.
Gần đây Thẩm Thiên Trường ngày càng cảm thấy bản thân mình may mắn, nếu không thì sao cô có thể gặp được nhiều người đối xử tốt với cô như vậy được. Đang suy nghĩ như thế thì điện thoại của cô vang lên tiếng chuông của cuộc gọi video, Thẩm Thiên Trường cầm điện thoại lên nhìn, không ngờ là Lục Chi Cửu gọi tới.
Tối hôm qua không biết xấu hổ gửi cho anh nhiều tin nhắn như thế, giờ thấy anh gọi lại, cô không nhịn được cảm thấy ngại ngùng.
Cô đưa tay kéo nút nghe sang bên phải để nhận cuộc gọi. ngontinhhay.com
Khuôn mặt của Lục Chi Cửu xuất hiện trên màn hình, do vấn đề kết nối, video trông hơi mờ, nhưng Thẩm Thiên Trường vẫn nhìn đến mức thất thần.
Nếu không tính lần gặp mặt ngắn ngủi đó thì đã tròn hai ngày Thẩm Thiên Trường không nhìn thấy anh rồi, tuy rằng đã gửi cho anh nhiều tin nhắn nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Lục Chi Cửu, Thẩm Thiên Trường mới cảm nhận được một cách sâu sắc thế nào là nhớ một người.
“Lục Chi Cửu, anh mới ngủ dậy đấy à?” Tóc anh hơi bù xù, râu dưới cằm cũng chưa cạo.
Chênh lệch múi giờ 13 tiếng so với nước M, chỗ Thẩm Thiên Trường đã là buổi tối nhưng phía Lục Chi Cửu mới là sáng sớm.
Lục Chi Cửu nhìn khung cảnh xung quanh Thẩm Thiên Trường trông hơi lạ mắt: “Thẩm Thiên Trường, em đang không ở nhà sao?”
Nhà? Anh đang nhắc đến chung cư hay Cẩm Viên?
“Vâng, em với Tiểu Nhiễm đang ở công ty, ăn tối ở công ty luôn.” Vừa nói vừa quay điện thoại vào chỗ đồ ăn ở trên bàn và Trần Tử Nhiễm ở phía đối diện.
Trần Tử Nhiễm nhiệt tình chào hỏi Lục Chi Cửu: “Hello sếp Lục, anh yên tâm đi, bạn gái anh đang ở cạnh tôi đây, có tôi giám sát, chắc chắn cậu ấy sẽ không hồng hạnh vượt tường được đâu!”
Thẩm Thiên Trường cạn lời, Trần Tử Nhiễm luôn có thể nói ra những lời khiến người ta kinh ngạc như thế!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]