Tần Diệp không nói gì mà đưa Diệp Linh Khê đến ngồi cạnh Tần Minh Hào, rõ ràng nhân vật chính của tối buổi tối ngày hôm nay là Tần Phong và Giang Mộ Tuyết.
Lúc này, Tăng Tụng Hoa từ bên ngoài đi vào, bà nhìn lướt qua Tần Diệp và Diệp Linh Khê, Tần Diệp gọi một tiếng: “Mẹ.” Diệp Linh Khê cũng đứng lên chào: “Bác gái.”
Tăng Tụng Hoa chỉ gật đầu cho có rồi quay đầu mỉm cười với Nhiếp Tòng Nhu: “Mẹ ơi, cơm tối đã chuẩn bị xong cả rồi, có thể bắt đầu ăn được rồi ạ.”
Cuối cùng Nhiếp Tòng Nhu cũng buông Tần Phong và Giang Mộ Tuyết ra, chỉ nắm tay một mình Giang Mộ Tuyết đứng dậy: “Tiểu Tuyết đói rồi đúng không, cùng bà đến phòng ăn ăn cơm đi.”
Giang Mộ Tuyết gật đầu đỡ Nhiếp Tòng Nhu dậy, những người khác cũng dần di chuyển đến nhà ăn.
Nhiếp Tòng Nhu bảo Giang Mộ Tuyết ngồi cạnh mình, Tần Phong cũng thuận thế ngồi cạnh Giang Mộ Tuyết, Tần Minh Hào và Tần Minh Thâm theo thứ tự ngồi ở bên còn lại, Tăng Tụng Hoa, Tần Diệp và Diệp Linh Khê cũng ngồi ở phía đối diện.
Sau khi mọi người đều ngồi xuống hết, người làm bắt đầu đem thức ăn lên bàn.
Trong lúc đồ ăn được đem lên, Tần Phong ghé tai Giang Mộ Tuyết nói nhỏ: “Người đến cuối cùng là Tần Diệp, anh ấy là con trai của bác Cả, cũng chính là CEO đương nhiệm của Đầu tư Tần Chính, người đi cùng là bạn gái của anh ấy… Diệp Linh Khê.”
Ánh mắt của Diệp Linh Khê như có như không nhìn hành động vô cùng thân mật của hai người kia, ngay cả động tác ăn cơm cũng có chút cứng nhắc. Đương nhiên Tần Diệp cũng nhận ra sự bất thường của người ngồi bên cạnh mình, anh ta nhìn Tần Phong và Diệp Linh Khê, ánh mắt vụt qua một tia âm u lạnh lẽo.
Tiếng chuông điện thoại phá vỡ sự yên tĩnh, Tần Diệp cầm điện thoại lên xem, là cuộc gọi đến từ một người bạn làm ăn quan trọng. Anh ta quay đầu nói với Diệp Linh Khê ở bên cạnh: “Anh đi nghe điện thoại.” rồi cầm điện thoại đi ra chỗ khác.
Tần Diệp vừa mới đi khỏi, Giang Mộ Tuyết cũng ngại ngùng nói nhỏ vào tai Tần Phong: “Anh Phong, em muốn vào nhà vệ sinh.”
Tần Phong gật đầu, anh nói lại với Nhiếp Tòng Nhu rồi đưa Giang Mộ Tuyết ra khỏi phòng ăn. Giang Mộ Tuyết ôm bụng, cô thầm nghĩ, chắc chắn là đồ nướng tối qua cô ăn có vấn đề về vệ sinh rồi.
“Anh Phong, chắc là tối hôm qua em ăn đồ không hợp vệ sinh, thật ngại quá.” Giang Mộ Tuyết ngại ngùng xin lỗi.
“Ừ, không sao, anh đưa em đến nhà vệ sinh.”
Tần Phong thân mật đưa Giang Mộ Tuyết đến nhà vệ sinh, nhưng đến lúc cô đi ra thì không thấy bóng dáng anh đâu nữa. Giang Mộ Tuyết nhìn xung quanh, đột nhiên cô phát hiện không tìm được hướng trở về phòng ăn. Căn biệt thự này thật sự quá rộng, cô dựa vào trí nhớ của
mình đi một lúc, mới vừa đi đến một lỗi rẽ thì đột nhiên nhìn thấy có hai người đang đứng ở trước cửa sổ.
Cô vô thức dừng bước rồi lùi về sát tường.
Hình như cô nhìn thấy Tần Phong, còn có cả… Diệp Linh Khê nữa?
Nhớ lại phản ứng của Tần Phong lúc nhìn thấy hai người đó đi vào, trong lòng cô cũng hiểu ra được chút ít, hình như mối quan hệ giữa Tần Phong, Diệp Linh Khê và cả Tần Diệp không hề đơn giản. Nhưng nghe lén chuyện bí mật của người khác không phải chuyện Giang Mộ Tuyết thích làm, vậy nên cô kiên quyết tránh đi. Vừa quay người thì đột nhiên cô nghe thấy tiếng quát của Tần Phong.
“Buông tay ra!”
Ngay sau đó là giọng nói dứt khoát của Diệp Linh Khê: “Không buông!”
“Diệp Linh Khê, ban đầu chính cô là người nói chỉ ở bên người thừa kế của Tần Chính, hiện giờ đã đúng với ý nguyện của cô rồi, sao cô còn cứ níu kéo quá khứ không chịu buông như thế!” Giọng nói của Tần Phong cực kỳ lạnh lùng.
Nguồn: ngontinh hay.com
Lúc này Giang Mộ Tuyết bị shock thật sự, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Diệp Linh Khê sẽ trở thành chị dâu họ của Tần Phong, lượng thông tin giữa ba người này có vẻ lớn quá rồi đó…
Người khác đều ăn thức ăn cho chó, còn cô thì bị giội uống một thùng máu chó thì phải…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]