Ngày hôm sau tỉnh lại, Ân Thịnh chỉ cảm thấy cái đầu thập phần nặng trĩu.
Y ở trên giường trở mình, đột nhiên phát hiện có gì là lạ....
Chậm rãi mở mắt, đầu tiên nhìn thấy là đầu ngón tay của bản thân, ánh mắt dời lên trên một chút, cánh tay thon dài không gì che đậy cứ thế lộ ra, Ân Thịnh cựa quậy chân, cảm thấy cơ thể phía dưới lớp chăn hoàn toàn trần trụi, trơn nhẵn.
Y vén chăn lên −−−− quả đúng là...trần trụi, trơn nhẵn.
Nhắm mắt lại, y xoa xoa huyệt thái dương ngẫm nghĩ, ký ức vụn vặt tối qua bất chợt ùa về.
Tư Đồ nặng nề thở dốc, mà chính mình lại tiếp nhận hết thảy...
Khuôn mặt bất giác nóng ran, Ân Thịnh vụt cái bật dậy.
"Ai..."
Động mạnh, cái đầu đương nhiên choáng váng, y nâng đầu kêu lên thành tiếng, bên cảnh đột nhiên có động tĩnh.
"Thịnh?"
Tư Đồ mở mắt ra, lẽ đương nhiên nằm trên giường lớn của Ân Thịnh, thu vào tầm mắt là hình ảnh nam nhân nọ, tấm lưng trần trắng nõn, mông nhỏ dưới lớp chăn như ẩn như hiện vểnh lên...
Sáng sớm đã nghĩ muốn tru như sói rồi a...
"Anh..."
Ân Thịnh nghe thấy, khuôn mặt lần nữa tỏa ra hơi nóng: "Anh chưa rời đi?!"
"Như vậy làm sao có thể đi a..." Tư Đồ bất đắc dĩ: "Tôi không thể bỏ lại cậu không lo."
Tâm trí Ân Thịnh âm vang một hồi, chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, choáng váng đầu óc.
Trí nhớ của y không chút sai lệch dừng đúng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2251009/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.