Nói tới ném thư khiêu chiến, Ân Thịnh thế nhưng lại nghĩ sang một hướng khác.
Vì cớ gì mà hồn phách của Lý Lực mò đến cảnh cục chỉ để quăng lại chiếc khuy áo thuộc về Giải Ứng Tông? Nếu như hắn bán linh hồn mục đích là muốn giết chết Tập Lan, vậy hành động trêu chọc khiêu khích trên đối với đám người Tư Đồ không phải có vẻ rất dư thừa hay sao?
Trừ phi...
Y nhìn về phía Tư Đồ, Tư Đồ hiển nhiên nhận thức được, hai người đồng thanh: "Điệu hổ ly sơn?"
Chẳng lẽ đối phương biết rõ Ân Thịnh đi suốt cả ngày hôm nay? Còn có Nhạc Chương theo cùng, sẽ không ai trông chừng kết giới.
Ân Thịnh vội kéo Nhạc Chương vẫn đang mãi vui đùa hớn hở ngắm nhìn mỹ nữ xung quanh: "Kết giới của cậu không có sơ hở gì chứ?"
"A?" Nhạc Chương không biết nên diễn tả thế nào: "Thì bố trí theo phương thức cơ bản ấy..."
Ân Thịnh nghe xong liền biết hỏng rồi, đối phương quả nhiên là chọn trúng thời điểm bọn họ không ở đây, hơn nữa kết giới cũng chẳng ai trông chừng...Bất quá Nhạc Chương từ tờ mờ sáng đã theo mình rời khỏi, vậy thì hà tất gì phải chờ tới bây giờ còn chưa ra tay?
"Mục tiêu của hắn không chỉ riêng mình Tập Lan." Tư Đồ giải đáp nghi hoặc của Ân Thịnh: "Theo tôi thấy, hắn nhắm vào tất cả chúng ta."
Lời vừa dứt, ánh đèn bốn phía bỗng vụt tắt.
Có người la to: "Đứt cầu dao rồi á? Mẹ nó, cái gì mà khách sạn năm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2251002/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.