Ân Thịnh vừa nói xong, thân thể Tiểu Nhị suýt chút xụi xuống sàn nhà, cậu chỉ đơn giản cảm thấy da đầu tê dại, sống lưng truyền tới một cỗ lạnh lẽo xuyên thẳng vào bụng, nội tạng bên trong xoắn đến cực đại, đầu óc trống rỗng, mồ hôi lạnh trong nháy mắt tuôn ướt cả lưng.
Hồ Diệp không ngờ Tiểu Nhị khi sợ lại nhìn thảm thương đến vậy, anh mau chóng tiến lên chắn trước cậu, khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Nhị hiện tại chính là trắng xanh một màu, chôn chân tại chỗ nhìn chằm chằm tấm lưng của Hồ Diệp, ngón tay vẫn không ngừng run rẩy.
Tư Đồ có chút hối hận vì đã kiên quyết kéo Tiểu Nhị đến hiện trường.
"Tiểu Nhị?" Tư Đồ đi tới cạnh cậu, rút khăn giấy thấm mồ hồi trên trán cậu cảnh sát trẻ tuổi: "Vẫn ổn chứ? Nếu không...Tôi để Hồ Diệp đưa cậu về nhé?"
Hồ Diệp gật đầu tán đồng, bọn họ đều cảm thấy Tiểu Nhị phản ứng quá mạnh, nhìn qua thậm chí có hơi...Dọa người.
Kẹt kẹt −−−−
Cửa nhà vệ sinh bất ngờ mở ra để lộ khe hở nhỏ, mà đèn phòng khách chỉ có thể rọi đến phạm vi trước cửa kính, hoàn toàn không thể tiến vào trong, vậy nên thứ người bên ngoài nhìn thấy không gì khác ngoài một khe hở tối đen u ám.
Tư Đồ lập tức rút súng khỏi bao, mở chốt an toàn, ngón trỏ giữ chặt cò súng.
"Thứ này thì có ích gì chứ?"
Ân Thịnh bất đắc dĩ nói, đoạn kéo Tiểu Nhị vẫn hãy còn đờ đẫn về phía mình, bất quá tay y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2250996/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.