Cuối cùng thống nhất những người sẽ đến quán bar bao gồm có: Tư Đồ, Ân Thịnh và Nhạc Chương.
Tư Đồ vốn không muốn để Nhạc Chương đi cùng, vì như vậy thì hắn sẽ có cơ hội được ở một mình với Ân Thịnh, chẳng qua là cái tên Nhạc Chương đó sống chết muốn theo đuôi, hơn nữa cậu ta còn kiên định cho rằng vì bản thân đã tham gia vào vụ án này, nên cậu ta đương nhiên đã đường đường chính chính trở thành một cánh tay hỗ trợ đắc lực cho cảnh sát, mà đã là vậy thì bắt buộc cậu ta phải bám sát theo từng nhiệm vụ nhằm mục đích thúc đẩy quá trình phá án.
Nhưng ai nấy đều có thể nhìn ra, cậu ta chính là do ham chơi nên mới nằng nặc đòi theo cho bằng được.
Màn đêm dần buông, thành phố bắt đầu lên đèn, hiện tại vẫn chưa qua hết 15 ngày đầu năm mới, không khí của mùa xuân bao trùm khắp từng con phố từng ngõ ngách nhỏ, nhẹ nhàng sưởi ấm bao vạn vật sinh linh.
Vài trung tâm thương mại đã bắt đầu mở cửa buôn bán, nhưng đa phần những công ty lớn nhỏ trong thành phố vẫn còn đang nhàn nhã nghỉ ngơi sau một năm làm việc cực nhọc.
Trên đường cũng rất vắng vẻ, so với cảnh tượng ngựa xe như nước thường ngày thì lúc này đường cái chỉ lẻ tẻ vài ba chiếc xe, hiển nhiên đã giảm đi số lượng đang kể.
Tư Đồ mở cửa chiếc xe riêng rất ít khi sử dụng tới của mình─── Một chiếc Cruze màu đen không mấy nổi bật, mấy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2250967/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.