"Ân tiên sinh nghĩ sao mà đùa ác vậy?" Hồ Diệp cùng Tiểu Nhị xuống xe, cách đó không xa là Tư Đồ đang ôm mông nhịn đau với vẻ mặt giận dữ vô cùng.
Ân Thịnh cũng là ngây ra một lúc. Đúng a...Sao y có thể hành động dại dột thiếu suy nghĩ đến vậy nhỉ? Cớ gì lại đột nhiên nghĩ ra cách này để chọc giận Tư Đồ?
Hồ Diệp bắt gặp Ân Thịnh nhíu mày cũng chỉ cười cười không nói gì, quay đầu nhìn về phía nữ nhân đang hì hục mặc áo khoác, anh lấy thẻ căn cước ra giơ lên.
"Đội điều tra hình sự đây, vị này là cố vấn của đội chúng tôi, còn vị này là đội trưởng của chúng tôi."
Anh một bên giới thiệu Ân Thịnh và Tư Đồ Bách, một bên nói: "Có một số vấn đề chúng tôi muốn hỏi cô."
"Tôi hỏi qua hết rồi." Ân Thịnh đội mũ lên, dư quang liếc một cái liền nhìn thấy gương mặt đen như lò than của Tư Đồ, biểu cảm lúc này không được thoải mái cho lắm.
Y thời điểm phát hiện được Tư Đồ tự tiện sửa chuông điện thoại của mình, nhất thời bất mãn cho nên mới cố ý kích hắn, lại không nghĩ rằng thật sự khiến nam nhân nọ nổi giận, hiện tại bản thân còn cảm thấy có phần hơi chột dạ
Từ lúc quen biết Tư Đồ cho đến giờ, chưa bao giờ thấy anh ta tức giận với mình đến như vậy, chính mình cũng thật là...Rốt cục nghĩ gì mà lại...
Ân Thịnh không đầu không đuôi nghĩ suy, cùng lúc đó quay sang nói với Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-trieu-quy-su/2250958/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.